Lấy cảnh giới Tiên Thiên giết Nội Cương cảnh, chuyện này cũng từng có, trên giang hồ cũng không hiếm thấy, thậm chí chính Sở Hưu từng chứng kiến ba tên Long Kỵ Cấm Quân mặc dù là Nội Cương cảnh nhưng lại chết dưới tay Sở Tông Quang cùng Thẩm Mặc.Nhưng những trường hợp đó đều phải dùng thủ đoạn ngoại vật mới đánh giết được, còn như Sở Hưu, mặt đối mặt, cứng đối cứng gi ết chết cao thủ Nội Cương cảnh, tình hình đó khiến mọi người ở đây đều không thể tưởng tượng nổi.Kẻ kinh hãi nhất chính là ba người Tào Đại Hải.Bọn họ có thế nào cũng không ngờ mình đã tìm một cảnh giới Nội Cương cảnh rồi mà còn bị Sở Hưu gi ết chết.Trong lòng bọn họ kinh hãi, nhưng đối thủ của họ là Lã Phụng Tiên lại cực kỳ tỉnh táo.Ngay lúc Tào Đại Hải phân tâm, Phương Thiên Họa Kích trong tay hắn như một con mãnh long mang theo kinh thế một đi không trở lại trực tiếp đâm tới, ầm một tiếng, ghim thẳng Tào Đại Hải lên vách tường!Trong miệng Tào Đại Hải không ngừng chảy ra máu tươi, ánh mắt không cam lòng, hắn thật sự không ngờ bản thân lại chết trong tay Lã Phụng Tiên như vậy!Phải biết lúc trước hắn vẫn luôn kiêng kỵ Sở Hưu, kể cả mời Hứa Trọng Dương đến thật ra cũng là vì dè chừng Sở Hưu.
Nhưng hắn lại không ngờ Lã Phụng Tiên vốn tưởng chỉ có tướng mạo xuất chúng cuối cùng thực lực cũng kinh khủng như vậy.Hai võ giả Hắc Hổ Bang khác sửng sốt, bang chủ đã chết, bọn họ còn đánh nữa không đây?Một muốn tái chiến, bởi bên kia Sở Hưu toàn thân bê bết máu tươi, dáng vẻ cực kỳ thê thảm, có thể đã mất đi sức chiến đấu.
Còn Lã Phụng Tiên một chọi ba cũng chẳng hề dễ dàng, sau khi ghim Tào Đại Hải lên tường chắc nội lực cũng sắp hao hết, thậm chí hơi thở hiện giờ đã rất nặng, chỉ cần giải quyết Lã Phụng Tiên, bọn họ sẽ thắng.Nhưng kẻ còn lại lại bị tràng diện này dọa cho phát sợ, chỉ muốn mau mau bỏ trốn, huống hồ giờ Tào Đại Hải đã chết, Hắc Hổ Bang cũng nên đổi bang chủ.Kết quả là hai người cùng hành động nhưng lại cực kỳ quỷ dị xông về hai hướng hoàn toàn khác nhau, một trốn khỏi Trần gia, một lại xông về phía Lã Phụng Tiên.Thấy cảnh này võ giả định ra tay với Lã Phụng Tiên chỉ muốn chửi đổng, có điều Lã Phụng Tiên căn bản không cho hắn cơ hội mắng thành tiếng, một thanh Phương Thiên Họa Kích thế mạnh lực trầm đã xuất hiện trước mặt hắn!Mặc dù bản thân Lã Phụng Tiên tiêu hao không ít nhưng một võ giả Tiên Thiên bình thường vẫn không làm khó được hắn, chỉ vài chiêu qua đi đã bị Lã Phụng Tiên gi ết chết.Sở Hưu cũng không đuổi theo võ giả Hắc Hổ Bang bỏ trốn.
Người kia đã bị dọa cho vỡ mật, giết hay không giết cũng như nhau, trước mắt còn chuyện quan trọng hơn phải làm.Trong đại sảnh khắp nơi đều là thi thể, máu me đầm đìa.
Lúc này Trần Nguyên Trực mới đi tới mỉm cười nói: “Lần này phải cảm ơn hai vị đã giúp Trần gia ta bảo vệ Tử Diệp Thù Du.
Con trai ta có thể có hảo hữu như hai vị quả thật là phúc đức ba đời.”Sở Hưu vẩy vẩy máu tươi trên thân đao, đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi: “Trần gia chủ nghĩ ta ngu ngốc lắm sao?”Nụ cười của Trần Nguyên Trực cứng lại trên mặt, nghi hoặc hỏi lại: “Sao Sở thiếu hiệp lại nói như vậy? Ta đâu có nghĩ vậy.”Sở Hưu cười lạnh nói: “Nếu ta đã không phải kẻ ngốc, vậy ngươi nghĩ ta quyết đấu sinh tử ở đây là vì giúp Trần gia các ngươi giữ lại chí bảo, cuối cùng đổi lại được mỗi câu cảm ơn của Trần gia chủ nhà ngươi hay sao? Thế chẳng phải ngu ngốc thì là gì?”Sắc mặt Trần Nguyên Trực lập tức lạnh tanh, giọng nói hắn cũng lạnh hẳn đi: “Sở Hưu! Ngươi nói vậy là có ý gì? Ngươi cũng muốn cướp Tử Diệp Thù Du hay sao? Lúc trước ngươi chủ động nói muốn giúp Trần gia ta, ta còn vô cùng cảm kích, không ngờ ngươi lại là hạng lòng lang dạ thú như vậy!”Nói xong gương mặt Trần Nguyên Trực lộ vẻ bi phẫn nói: “Hai người các ngươi thực lực cường đại, ta cũng không phải đối thủ.
Các ngươi muốn Tử Diệp Thù Du kia thì cứ lấy đi, coi như lần này Trần gia ta nhìn lầm người!”Gương mặt Sở Hưu như cười như không, có điều lúc này mặt mũi y đầy những máu tươi, cực kỳ dữ tợn, bên phía Lã Phụng Tiên sắc mặt cũng âm trầm như nước.Sở Hưu lắc đầu nói: “Ta nói này, Trần gia chủ, đừng coi ta là ngu ngốc nữa.
Nên nói là từ đầu các ngươi căn bản chưa từng tin tưởng hai người chúng ta!”Sở Hưu lấy hộp báu Tử Diệp Thù Du trong ngực ra, trực tiếp mở hộp báu, tiện tay ném xuống đất, bên trong chẳng qua chỉ là một đống cỏ dại bình thường!Sở Hưu đưa mắt nhìn sang Lã Phụng Tiên nói: “Lã huynh, ta đã nói mà.
Mắt nhìn người của ngươi vốn chẳng tốt đâu, giờ ngươi tin chưa?”Lã Phụng Tiên sắc mặt âm trầm, không nói một lời.
Mặc dù hắn vẫn không muốn tin Trần Đồng lại lừa mình, nhưng thật ra hắn cũng đã sớm nhận ra có điểm không đúng.Vừa rồi khi Hứa Trọng Dương xuất hiện mặc dù bọn họ bị ép vào thế hạ phong nhưng không hẳn không có sức đánh một trận.
Kết quả tên Trần Nguyên Trực kia lại không xuất thủ, rõ ràng có âm mưu khác.Mắt thấy âm mưu của mình bị phá hỏng, Trần Nguyên Trực thu lại nụ cười giả tạo trên gương mặt, lạnh giọng nói: “Sở Hưu, đừng tưởng ta không biết ngươi đang có âm mưu gì!Ngươi nói ta không tin ngươi, nhưng từ đầu