"Chiếu tướng"
Trình Bách Niên nhìn bàn cờ vò đầu bứt tóc rêи rỉ một tiếng.
"Chết tiệt mà."
Người phụ nữ khoanh tay trước ngực, dáng vẻ vô cùng tự tin.
"Xem ra mấy tuần tôi không đến đây, anh cũng chẳng có tiến bộ gì cả. Đây đã là ván cờ thứ 100 anh thua tôi rồi đấy."
"Cô cứ tự mãn đi, rồi một ngày nào đó tôi sẽ thắng được cô."
Trình Bách Niên không hề tức giận, ngược lại càng hào hứng.
"Nhưng mà..."
Anh ta nhìn người phụ nữ xinh đẹp đối diện, suy xét một chút.
"Nước cờ thí hậu này của cô không phải là quá quái dị rồi sao?"
Người trước mắt anh ta không hổ danh là nhà vô địch cờ vua Nga khi chỉ mới mười bảy tuổi. Thời điểm đó cô chính là thần đồng kiệt xuất của môn cờ vua này. Nhưng rất tiếc, cô không có đam mê quá nhiều cho nó nên chỉ tham gia duy nhất một mùa giải. Người phụ nữ này chỉ xem cờ vua như một thú vui tiêu khiển như bao nhiêu thú vui khác của cô ta.
Người phụ nữ chỉ cong môi không đáp lại anh.
Trình Bách Niên lại nhìn qua chiếc thoại của cô đang nằm trêи bàn, buồn cười mở miệng.
"Niên tiểu thư không còn để hình của tôi nữa rồi sao?"
"Sao? Anh muốn tôi cài hình anh làm hình nền nữa à?"
Cô phì cười một tiếng đáp lại.
Người đàn ông chống cằm lên bàn giả vờ tội nghiệp nói.
"Trước đây tôi nhiệt tình theo đuổi Niên tiểu thư cũng không có vinh dự được cài hình nền như vậy, tổn thương thật đấy."
Với vẻ đùa cợt của Trình Bách Niên, cô chỉ nghiêm nghị lên tiếng.
"Nếu anh còn nói nhăng nói cuội nữa thì tôi không đánh cờ cùng anh đâu."
Trình Bách Niên không để ý đến vẻ nghiêm túc của cô, chỉ cười cười nói.
"Nhưng mà cô cũng ác với tôi thật đó, đem tôi ra làm mồi nhử khiêu khích người đàn ông kia. Khiến hắn cho người điều tra về tôi, cả chuyện làm ăn của tôi nữa. Cũng may đó chỉ là mấy chuyện vặt."
"Yên tâm đi, tôi sẽ không để anh bị làm sao đâu. Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi."
Người phụ nữ không có vẻ gì gọi là lo lắng, bình thản nói với anh.
"Vẫn thật sự phải dành lời bái phục cho khả năng diễn xuất của cô. Sao lại có thể vào vai nhân vật nhập tâm đến như thế được nhỉ"
Lúc gặp cô ở bữa tiệc anh ta cũng đã phải giật mình, từng cử chỉ, ánh mắt của cô giống như một người hoàn toàn khác. Thật sự dù người đối diện có thông minh, nhạy bén đến mức nào cũng không thể nào nhận ra.
"Quá khen rồi."
Người phụ nữ bên môi cười đậm, nâng tách cà phê lên khẽ nhâm nhi.
Trình Bách Niên cũng phải lắc lắc đầu như không thể tin được.
"Tôi không hay nói thế này với phụ nữ đâu nhưng cô thực quá thâm độc rồi, Niên Vân Ni."
Từ lâu Trình Bách Niên đã biết người phụ nữ trước mắt anh đây là một bậc thầy về diễn xuất cũng như điều khiển tâm lý người khác. Đọc vị tâm lý ngườì đối diện chính là thế mạnh của cô.
Vì cô quá sắc sảo nên anh và cô chỉ có thể là bạn bè.
Niên Vân Ni đặt tách cà phê xuống dĩa sứ, thấp giọng đáp.
"Thâm độc hay không còn phải xem người đối diện là ai."
************
Hàn Nhiễm đặt lên bàn một tập văn kiện mỏng bao gồm những thông tin cô ta moi được từ phía Vu Nhuệ Thiên cho hắn. Cô ta nhìn chằm chằm người đàn ông đang ngồi trước mặt mình. Sáng hôm nay cô ta phải kiềm nén lắm mới không thể bổ nhào đến và hỏi hắn vì sao đính hôn với Đường Hạ Du.
Cô ta thật sự không cam tâm để người phụ nữ khác chiếm lấy hắn. Nhưng sau khi bình tĩnh lại cô ta đã nghĩ rằng dù sao cuộc hôn nhân này chỉ là một cuộc giao dịch trêи thương trường. Chỉ cần nữ nhân trêи giường của hắn vẫn là cô ta. Hàn Nhiễm cũng sẽ chấp nhận.
Liêu Thần Duệ lật văn kiện ra lướt xem một chút sau đó đóng lại.
"Được rồi, rất tốt."
"À em có một thông tin nữa muốn báo cho anh."
Cô ta nhớ ra điều gì đó vội nói với hắn.
Người đàn ông chau mày mở miệng.
"Nói."
"Em có nghe lén được Vu Nhuệ Thiên nói chuyện với trợ lý của mình. Nghe nói Vu Nhuệ Thiên đang tìm hiểu thông tin về phiên chợ đen ở