"À mà hồi nãy anh tới nói chuyện với ai vậy, trông có vẻ là một mỹ nhân nha."
Ben khẽ dò hỏi, lúc nãy hắn ta đã nhìn thấy một mỹ nhân vô cùng xinh đẹp trong bữa tiệc, vốn cũng có ý định lại gần bắt chuyện.
Jake nhả ra một làn khói trắng, có chút cảnh cáo nhìn hắn ta.
"Đừng có mà dại dột tới gần.
Người phụ nữ đó không phải loại người mà cậu có thể tùy tiện làm quen đâu."
Người bên cạnh ngạc nhiên, tò mò hỏi.
"Sao anh lại nói vậy?"
"Cô ấy là Niên Vân Ni, là con gái út của chủ tịch tập đoàn Thịnh Thế, là thành viên của gia tộc họ Niên lừng lẫy đấy."
Jake khẽ nói.
Ben ngay lập tức thảng thốt.
Không nghĩ đến mỹ nhân xinh đẹp kia lại có gia thế khủng khiếp như vậy.
"Nhưng mà Niên tiểu thư đó đúng là xinh đẹp hút hồn thật, cơ thể cũng rất quyến rũ."
Jake đột nhiên cười một tiếng phóng đãng.
Lại nghĩ đến người phụ nữ xinh đẹp lúc nãy, thật muốn lên giường với cô ta một lần.
Những gì hai tên đàn ông đó nói cùng nhau đều bị cô và người bên cạnh nghe thấy hết sạch.
Đáy mắt Liêu Thần Duệ bỗng dưng trở nên u ám dị thường.
Cơ thể to lớn như bức tường thép đột ngột đè ép mạnh cô vào trong tường.
"Uh..."
Đôi môi mỏng hung hăng chà đạp cánh môi ánh đào.
Cô kinh ngạc cảm nhận được sự thay đổi của hắn, động tác liên tục chèn ép chiếm lấy hơi thở của cô không chút buông lỏng.
Liêu Thần Duệ không vui.
Nếu có thể hắn chỉ muốn ra ngoài đó móc mắt của tên đàn ông kia ra.
Hắn thô bạo đẩy lưỡi mình vào trong khuôn miệng nhỏ, quấn quýt lấy chiếc lưỡi thơm tho rồi ma sát gắt gao.
Nụ hôn quá mức cuồng nhiệt của hắn khiến cô không nhịn được rên rỉ khe khẽ trong họng.
Vân Ni bị hắn hôn đến mức không thể thở nổi.
Cố gắng chống đỡ sự hung hãn của hắn.
Liêu Thần Duệ siết cô vào trong người mình, cúi đầu cắn mút mãnh liệt đến mức đầu lưỡi tê dại.
Niên Vân Ni vừa nghe thấy hai người đàn ông ngoài kia rời khỏi.
Cô cuối cùng cũng không thể chịu thêm được nữa, tức giận cắn phập một cái.
Người đàn ông ngay lập tức buông lỏng môi cô ra, đôi lông mày anh tuấn nhíu chặt thành một đường.
Liêu Thần Duệ có thể cảm nhận được mùi vị của máu tanh đang lan ra trong khoang miệng mình.
Hơi thở hắn vẫn còn nặng nề nhuốm đầy lửa tình.
Niên Vân Ni cuối cùng cũng có thể hô hấp bình thường, lúc nãy cô tưởng chừng như mình sắp tắt thở đến nơi rồi.
Người đàn ông đưa ngón tay cái lên quệt đi vết máu trên môi mình.
Âm thầm cười giễu, con mèo nhỏ này cắn người thật là quá mạnh đi.
Hắn vẫn chằm chằm mãnh liệt nhìn cô.
Đột nhiên lao đến lần nữa, tấn công cô điên cuồng.
"Um...!Không..." Cơ thể cao lớn một lần nữa giam lấy người phụ nữ.
Cô trợn tròn mắt kinh ngạc.
Sao hắn có thể điên cuồng như thế?
Liêu Thần Duệ lại hà hiếp cánh môi mềm, nhào nặn nó trong miệng mình.
Trút toàn bộ giận dữ vào nụ hôn dành cho cô.
Hắn giống như một kẻ đói khát, tham lam hút lấy nguồn nước mật ngọt từ cô.
Niên Vân Ni cảm thấy bản thân không thể chống đỡ nổi nữa liền đùng đùng nổi giận xô mạnh người đàn ông ra.
"Anh rốt cuộc là muốn cái gì hả Liêu Thần Duệ?"
Cô phẫn nộ nhìn tên đàn ông phóng túng không biết điểm dừng trước mặt.
Vì cái gì cứ phải bám lấy cô chứ? Cô một chút cũng không muốn nghĩ về hắn.
Một chút cũng không muốn trái tim mình đập nhanh hơn bình thường.
Liêu Thần Duệ lại đưa tay lên chùi đi chút son đỏ của cô còn dính ngay môi dưới của hắn, chất giọng trầm khàn vang lên.
"Em hiểu rõ tâm lý người khác như vậy, chắc hẳn phải biết rõ tôi đang muốn cái gì chứ."
Đáy lòng người phụ nữ dâng lên một loại cảm xúc đầy biến động.
Vân Ni cố gắng giữ chặt trái tim mình nơi lồng ngực trái.
Đôi mắt trở nên lãnh đạm, chậm chạp trả lời.
"Thứ mà anh muốn tôi không thể cho anh."
"Tại sao?"
Người đàn ông khẩn trương bước lên một bước, nặng nề hỏi.
Cô ngẩng đầu nhìn gương mặt anh tuấn của người đàn ông.
"Vì anh là người mà Đắc Vi đã đem lòng yêu."
Con ngươi đen láy thâm thúy khẽ chuyển động ẩn nhẫn sự tức giận.
Trong phút chốc, người đàn ông nắm lấy hai vai cô truy hỏi.
"Chẳng lẽ chuyện Vivian yêu tôi là lỗi của tôi sao chứ?"
Niên Vân Ni hít một hơi sâu nhìn sang một hướng khác, lảng tránh ánh mắt của hắn.
"Không phải lỗi của anh.
Nhưng tôi không muốn làm tổn thương chị mình."
Bàn tay người đàn ông siết chặt lấy vai cô, hung hăng nhìn người phụ nữ trước mắt.
"Em lúc nào cũng Đắc Vi, Đắc Vi.
Tôi biết cô ấy là chị em.
Nhưng có bao giờ, em đã từng nghĩ đến tôi chưa? Dù chỉ là một chút."
Hắn bắt đầu cảm thấy khó chịu mỗi khi cái tên Đắc Vi được thốt ra từ miệng cô.
Cô suốt ngày chỉ nghĩ đến chị gái mình.
Dùng Đắc Vi để lấy lý do tránh né hắn.
Cô bị ánh mắt nóng như lửa đốt của Liêu Thần Duệ dồn ép đến chân tường.
Niên Vân Ni vẫn cố gắng bình tĩnh đối diện với hắn, lãnh đạm gỡ tay người đàn ông trên người mình xuống.
"Tôi, chưa bao giờ nghĩ đến anh hết."
Niên Vân Ni lạnh lùng khẳng định.
Người đàn ông buông lỏng tay mình xuống, đuôi mắt sắc bén chứa đầy hàn khí.
Hắn không nói gì cả, chỉ âm trầm nhìn cô.
Niên Vân Ni thấy người đối diện không chút phản ứng, cô xoay người rời đi thoát khỏi sự giam lỏng của hắn.
Bỏ lại bóng lưng cao lớn đứng dưới ánh trăng toát ra vẻ thê lương, tịch mịch.
***************
Cuốn tiểu thuyết của Lục Ninh Thuần cuối cùng cũng đã hoàn thành xong.
Cô ngay lập tức gửi mail cho biên tập viên bên nhà xuất bản xem qua.
Cô