Không khí của tết nguyên đán đang càng ngày càng đến gần.
Nhà nhà nô nức chuẩn bị mua sắm trang hoàng nhà cửa, người thì chuẩn bị về quê đoàn tụ cùng gia đình mình.
Ai nấy đều hồi hộp mong chờ một năm mới an khang lại đến.
Sáng nay Liêu Minh Hiên đưa Lục Ninh Thuần ra sân bay đón gia đình của cô từ nước ngoài trở về.
Cha mẹ của cô hiện tại đang định cư bên Mỹ cùng với đứa con trai út.
Tết này họ sẽ về nước đón năm mới cùng con gái lớn.
Đây là lần đầu tiên anh gặp mặt cha mẹ của cô.
Tuy Ninh Thuần vẫn còn ngại ngùng chưa muốn giới thiệu anh nhưng Minh Hiên vẫn cương quyết đưa cô đi đón gia đình.
Lần đầu tiên gặp mặt, cha mẹ cô đã rất có thiện cảm với Liêu Minh Hiên, còn mời anh đi ăn trưa cùng.
Sau khi ăn uống cùng với gia đình Ninh Thuần xong, anh lái xe trở về công ty.
Chiều nay có một cuộc họp quan trọng tại tổng công ty về tình hình của tập đoàn cuối năm.
Cả Liêu Thần Duệ và anh đều phải có mặt.
Cuộc họp kéo dài rất lâu khoảng hơn ba tiếng đồng hồ.
Hôm nay tâm trạng của Liêu Thần Duệ cực kỳ không tốt.
Tính cách bình thường của hắn vốn đã nghiêm khắc lạnh lùng nay lại càng khắc nghiệt, lãnh đạm hơn.
Chỉ cần nhìn thấy một sai sót nho nhỏ hay một kết quả chưa đủ để làm hắn hài lòng đều bị Liêu Thần Duệ moi ra khiển trách, đay nghiến không chút thương tình.
Cũng không phải hôm nay anh trai của anh mới như thế, Liêu Minh Hiên thấy anh ấy tâm trạng gần đây ngày nào cũng không tốt.
Cuộc họp dai dẳng cuối cùng cũng được kết thúc trong không khí nặng nề.
Vừa ra khỏi phòng họp, Liêu Minh Hiên đã đi tới bên cạnh vỗ vai anh trai mình.
"Anh hai, dù sao cũng đã là cuối năm rồi.
Anh không nên quá khắc khe như vậy, nhắc nhở họ làm tốt hơn trong năm mới là được rồi."
Liêu Thần Duệ nhìn qua em trai mình, đôi mắt lạnh lùng đã nhu hoà hơn một chút nhưng vẫn nhuốm một màu xám âm trầm.
"Làm không tốt thì phải chấp nhận bị khiển trách.
Phải nhớ những lời răn đe để năm sau không còn lặp lại sai phạm.
Những thành phần ung nhọt trong các công ty bên dưới vẫn còn thì phải nên thẳng tay diệt trừ để làm cho tập đoàn sạch sẽ hơn.
Em cũng nên cứng rắn hơn đi, trong việc điều hành không được phép có sự sai phạm và nhân nhượng, kỷ luật mới là phương thức Liêu thị vận hành.
"
Âm giọng của người đàn ông vô cùng uy nghiêm lạnh lùng nhắc nhở em trai mình.
Liêu Minh Hiên luôn nể trọng anh trai.
Từ trước đến nay mọi chuyện trong công việc anh luôn luôn vâng lời và học tập theo anh ấy.
Cũng không phải anh không biết rằng Liêu Thần Duệ là một người lạnh lùng khắc khe đến mức nào nhưng anh ấy bây giờ...
"Em biết rồi.
Em sẽ nghe lời anh."
Minh Hiên thấp giọng vâng lời không dám nói thêm nhiều.
Người đàn ông không nói gì nữa xoay người cất bước rời đi.
Minh Hiên nhìn thấy anh hai hướng về phía ban công, bên dưới tay còn đang rút ra hộp thuốc lá từ trong túi quần.
Dạo gần đây, Thần Duệ hút thuốc rất nhiều, còn thường xuyên uống rượu vào ban đêm.
Trong công việc thì khắc nghiệt hơn trước nhưng bên ngoài lại trở nên trầm lặng hơn.
Minh Hiên nhìn theo bóng lưng cao lớn của Thần Duệ.
Người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy hắn chẳng có gì thay đổi cả, vẫn là một Liêu Thần Duệ cao cao tại thượng ngang tàng như thế.
Chỉ có anh là cảm nhận được hắn đang cố gắng chống đỡ, chống lại cơn đau trong tim mình.
Ban ngày vẫn là một tổng giám đốc uy quyền cao ngạo nhưng khi màn đêm buông xuống thì lại để lộ ra vẻ suy sụp mệt mỏi.
Người ta hay nói đây là gì nhỉ?
Là bệnh tương tư sao?
***********
Chiếc Mercedes chậm rãi lái vào trong ngôi dinh thự sang trọng toạ lạc gần ven sông của thành phố A.
Niên Vân Ni chậm rãi bước xuống xe, tiến lên từng bậc thăng cấp đá hoa cương sáng bóng.
Trước đại sảnh rộng lớn của ngôi dinh thự, hai hàng người hầu cung kính chào đón cô.
Niên Vân Ni nhìn qua người quản gia, khẽ chào.
"Lâu quá không gặp bà, quản gia Lý."
"Vâng.
Chào mừng tam tiểu thư trở về nhà."
Người quản gia cung kính nói.
"Cha tôi đâu rồi?"
Cô lại hỏi.
Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!"Thưa, Niên chủ tịch đang ở trong phòng làm việc."
Bà vội vàng đáp.
Cô gật đầu với bà, đi thẳng vào trong nhà.
Lúc đi ngang qua phòng khách cô vô tình nhìn thấy mẹ mình đang uống trà bên trong.
Niên Vân Ni liền đi vào phòng khách, lễ phép cúi chào.
"Thưa mẹ, con mới về."
Vương Thế Nga nhìn thấy cô bước vào phòng có chút ngạc nhiên nhíu mày.
"Sao con giờ này mới chịu về nhà?"
"Xin lỗi mẹ, là do con dạo này bận rộn nhiều việc quá."
Cô thấp giọng nói.
"Bận rộn đến mức nào mà ngay cả thời gian về nhà cũng không có.
Con có còn xem đây là gia đình của mình không?"
Sắc mặt của mẹ cô không hề vui, đặt mạnh tách trà xuống dĩa sứ.
Niên Vân Ni cụp mắt nhẹ nhàng lên tiếng.
"Con vẫn xem đây là gia đình của mình.
Nhưng mỗi khi về đây con lại cảm thấy như mình bước vào một công ty vậy."
Có cấp trên cấp dưới, và những qui tắc nghiêm ngặt, cả những áp lực vô hình về thành tích năng lực, danh tiếng và tiền bạc.
Nếu năng lực bạn không tốt, bạn sẽ bị cấp trên khiển trách rất nặng.
"Con nói vậy là có ý gì? Có phải mẹ đã quá nuông chiều con nên con mới càng ngày càng vô phép như vậy không?"
Vương Thế Nga cao giọng răn đe cô.
Cô ngẩng mặt nhìn mẹ mình, điềm đạm đáp.
"Con không có ý vô lễ thưa mẹ, mẹ đừng tức giận."
Nghe vậy thái độ của bà mới nhẹ nhàng đi.
Nhưng Thế Nga vẫn không hài lòng với lời nói của cô.
"Con mau lên gặp cha con đi.
Ông ấy vẫn đang rất giận con đấy.
Mẹ mong con lần này trở về là để làm hoà với ông ấy, đừng khiến ông nổi giận thêm nữa."
Bà thấp giọng bảo cô.
Cũng đã sắp tết rồi bà không muốn các thành viên trong gia tộc căng thẳng với nhau.
"Vâng thưa mẹ."
Niên Vân Ni nhàn nhạt đáp.
Cô im lặng xoay đầu đi lên lầu, đứng trước cửa phòng làm việc của cha mình, gõ cửa hai tiếng.
Đợi người bên trong cho phép, Vân Ni mới dám mở cửa bước vào trong.
Cô tiếp tục kính cẩn cúi đầu chào.
"Thưa cha con mới về."
Niên Cảnh Lai nhìn thấy con gái mình lâu ngày mới xuất hiện, không có chút gì bất ngờ.
Ông ta từ tốn tháo kính lão trên mắt mình xuống.
"Sao thế? Rút khỏi hội đồng quản trị rồi thì định về đây rút nốt tên ra khỏi sổ hộ khẩu sao?"
Giọng của ông lạnh lùng giễu cợt vang lên.
Niên Cảnh Lai đã duyệt đơn xin rút khỏi hội đồng quản trị của cô.
Đối với lời chế giễu của cha cô, Niên Vân Ni chỉ điềm tĩnh đáp.
"Không thưa cha.
Con đến để muốn thưa với cha một chuyện."
"Nói"
Ông nghiêm mặt hỏi.
"Con muốn trao trả cổ phần của mình cho cha.
Con tự cảm thấy mình không còn xứng đáng để sở hữu cổ phần của Thịnh Thế nên tự muốn trả lại.
Ngày mai luật sư của con sẽ đến gặp luật sư bên cha để làm việc."
Niên Vân Ni thản nhiên mở miệng.
Niên Cảnh Lai ngay lập tức nhướng mày nhìn thẳng vào cô.
Ánh