Sau khi dùng bữa trưa cùng Niên Vân Ni xong, Thần Duệ lái xe đưa cô đến biệt thự của Hàn gia.
Lúc nhìn thấy hai người bước vào cửa nhà, Hàn Vệ Quân đã vội vàng bước ra chào hỏi.
"Liêu tổng, sao cậu lại đến đây?"
Đây là lần đầu tiên Liêu Thần Duệ bước chân đến nhà của ông ta.
Hơn nữa còn đi cùng một người phụ nữ lạ mặt.
Hàn Vệ Quân không nhịn được nhìn qua cô.
"Tôi nghe nói Hàn tiểu thư đã trở về rồi?"
Người đàn ông rất nhanh vào thẳng vấn đề, hỏi người đối diện.
Hàn Vệ Quân nghe hắn hỏi đến con gái, vẻ mặt bất chợt có chút trở nên ảo não đáp.
"Đúng vậy, con gái tôi đã về nhà rồi nhưng từ đêm qua đến giờ, nó cứ nhốt mình trong phòng không chịu gặp ai.
Dù vợ tôi có gặng hỏi cách mấy nó cũng không chịu hé răng nửa lời về chuyện mình đã đi đâu."
Khuya đêm qua, Hàn Nhiễm đột ngột lái xe trở về nhà.
Cả ông và vợ đều rất kinh ngạc và mừng rỡ vì con gái mình cuối cùng cũng trở về.
Ông cứ tưởng rằng con gái mình đã bị bắt cóc rồi.
Nhưng khi ông nhìn thấy Hàn Nhiễm...
Liêu Thần Duệ nghe vậy, cảm thấy hiếu kỳ hỏi.
"Hàn tiểu thư không có vấn đề gì chứ?"
Hàn Vệ Quân liên tục lắc đầu, trong đôi mắt già nua hiện lên vẻ lo lắng.
"Đêm qua khi nhìn thấy Hàn Nhiễm bước vào nhà tôi và vợ đã rất lo lắng.
Mặt mũi con bé phờ phạc, trên miệng còn xuất hiện vết bầm.
Giống như có ai đó đã đánh con bé.
Tôi đã hỏi Hàn Nhiễm nhưng nó chỉ nói mình bị ngã rồi bỏ lên lầu.
Tôi có cảm giác không phải như vậy."
Hắn ngay lập tức nhíu mày, trầm tư vài giây lại lãnh đạm mở miệng.
"Tôi có thể lên thăm Hàn tiểu thư một chút được chứ?"
"Vâng, tất nhiên rồi.
Để tôi đưa Liêu tổng lên."
Ông ta mừng thầm trong bụng.
Nghĩ rằng Liêu Thần Duệ đang rất để tâm đến con gái mình, còn lo lắng cho con bé.
"Không cần, tôi muốn nói chuyện riêng với Hàn tiểu thư một chút được chứ?"
Liêu Thần Duệ lạnh lùng từ chối.
"À vâng, vậy để tôi nói với quản gia chỉ phòng của Hàn Nhiễm cho Liêu tổng."
Hàn Vệ Quân nhanh chóng đáp.
Nhưng rồi đột nhiên Hàn Vệ Quân nhìn thấy hắn nắm lấy tay của người phụ nữ bên cạnh, đưa cô ta đi theo cùng mình lên lầu, ông ta đã âm thầm cảm thấy vô cùng sửng sốt.
Ông ta tự hỏi người phụ nữ đó là ai mà Liêu Thần Duệ lại mang đến tận đây.
Liêu Thần Duệ cùng với cô theo chân quản gia lên phòng của Hàn Nhiễm.
Đợi sau khi người quản gia lui đi, Liêu Thần Duệ mới bước tới gõ cửa phòng hai tiếng.
Bên trong liền vọng ra tiếng cáu gắt của Hàn Nhiễm.
"Con đã nói đừng làm phiền con rồi kia mà, con muốn nghỉ ngơi."
Niên Vân Ni ở phía sau cảm thấy tâm trạng của người bên trong không được tốt liền nói với hắn.
"Anh vào trước đi.
Em sẽ đợi ở bên ngoài."
"Được rồi."
Liêu Thần Duệ nghe cô nói vậy cũng không ý kiến gì.
Đưa tay gõ cửa thêm hai tiếng nữa, thấp giọng nói.
"Là tôi đây." Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Người bên trong nghe thấy giọng nói quen thuộc của Liêu Thần Duệ, không nhịn được kinh ngạc.
Thần Duệ nghe thấy bên trong đột nhiên trở nên im lặng.
Vài giây sau, cánh cửa phòng bất ngờ mở ra.
Hàn Nhiễm xuất hiện phía sau cánh cửa, sững sờ nhìn hắn.
Cô ta không nghĩ rằng hắn đến tận đây gặp mình.
Đã rất lâu rồi cô ta không được gặp hắn.
Trong ánh mắt trực chờ cảm xúc uất nghẹn muốn tuôn trào.
"Thần Duệ, sao anh...!lại ở đây?"
Liêu Thần Duệ nhìn thấy trên gương mặt cô ta có vài vết bầm tím đúng y như những gì cha cô ta nói.
Hàn Nhiễm vội vàng che vết bầm trên mặt mình lại xoay người đi vào trong phòng.
Cô ta đã không hề để ý thấy rằng Niên Vân Ni đang có mặt ở gần đó.
Liêu Thần Duệ cũng bước vào phòng theo sau Hàn Nhiễm.
Hắn nhìn bóng lưng trốn tránh của cô ta, nhướng mày hỏi.
"Tôi nghe giám đốc Hàn nói cô đã mất tích mấy hôm nay.
Cô đã đi đâu?"
Đôi tay Hàn Nhiễm ôm lấy cơ thể mệt mỏi của mình, nặng nề mở miệng.
"Em đi đâu thì có liên quan gì đến anh chứ?"
Không khó để nghe ra sự giận dỗi trong giọng nói của cô ta.
Hàn Nhiễm cảm thấy rất ủy khuất, rất đau khổ khi nhớ lại thái độ lạnh lùng bạc bẽo của Liêu Thần Duệ ngày hôm đó.
Liêu Thần Duệ không để tâm đến thái độ giận dỗi của cô ta, chỉ hờ hững hỏi tiếp một câu.
"Có phải những ngày qua cô đã ở nhà của Vu Nhuệ Thiên?"
Hàn Nhiễm ngay lập tức thì xoay đầu, vẻ mặt ngỡ ngàng chớp mắt nhìn hắn.
"Sao...!sao anh lại biết?"
Hàn Nhiễm thực sự đã bị giam giữ tại nhà Vu Nhuệ Thiên cả tuần nay.
Từ lúc hắn ta có được clip nóng kia ở trong tay, Hàn Nhiễm bắt buộc phải trở thành nô lệ phục vụ tình dục của hắn ta.
Vu Nhuệ Thiên đã làm đủ mọi trò biến thái trên cơ thể cô ta, từ đánh đập đến rẩy tàn thuốc lên người Hàn Nhiễm.
"Vết thương đó là của hắn ta gây ra?"
Liêu Thần Duệ khẽ nhìn vết thương trên miệng cô ta, lại nhìn xuống vết cắn nơi cần cổ.
Có vẻ như Vu Nhuệ Thiên đã giở những trò thú tính của mình trên giường với Hàn Nhiễm trong thời gian qua.
Hàn Nhiễm uất hận nhìn người đàn ông trước mắt mình.
"Còn không phải là vì anh sao? Tất cả là tại anh mà em mới bị Vu Nhuệ Thiên trả thù như thế này..."
Cô ta đau khổ muốn khóc nấc lên.
Từ trước tết, thái độ của Vu Nhuệ Thiên đã vô cùng kỳ lạ, hắn ta càng ngày càng hung bạo hơn giống như muốn trút bỏ toàn bộ sự phẫn nộ lên người Hàn Nhiễm.
Cả tuần vừa qua hắn ta liên tục hành hạ cô ta đủ kiểu trong căn biệt thự của mình.
Mà Hàn Nhiễm vì clip nóng đáng xấu hổ kia phải cắn răng chịu đựng tên cầm thú đó.
Tuy rằng Liêu Thần Duệ không cảm thấy chút thương xót nào với cô ta nhưng hắn cũng không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến tính mạng Hàn Nhiễm.
Dạo gần đây Vu Nhuệ Thiên liên tiếp bị hắn tấn công trong giới xã hội đen khiến cho việc làm ăn của Vu Nhuệ Thiên trở nên khó khăn hơn.
Chắc hẳn hắn ta đang rất ghi hận Liêu Thần Duệ cho nên mới dùng Hàn Nhiễm làm chỗ trút giận.
Liêu Thần Duệ lãnh đạm nhìn cô ta, định mở miệng nhưng Hàn Nhiễm ở trước mắt đã thảng thốt nhìn ra bên ngoài.
"Cô...!Cô ta sao lại ở đây?"
Niên Vân Ni bất ngờ xuất hiện trước cửa phòng ngủ của cô ta khiến Hàn Nhiễm kinh ngạc, vẻ mặt không giấu nổi sự khó chịu.
Niên Vân Ni chậm rãi bước vào trong, đứng bên cạnh người đàn ông.
Liêu Thần Duệ cũng có chút ngạc nhiên khi cô lại đi vào đây nhưng ánh mắt vẫn rất dịu dàng dán chặt lên gương mặt người con gái.
"Ni Ni..."
Hàn Nhiễm nhìn qua Thần Duệ bắt gặp ánh mắt đó của hắn.
Sâu thẳm trong tâm can vừa kinh ngạc vừa cảm thấy đau đớn.
Cô ta chưa từng nhìn thấy hắn dùng ánh mắt dịu dàng như thế để nhìn ai bao giờ.
Là Niên Vân Ni đi cùng hắn tới đây ư?
"Có thể để em nói chuyện riêng với Hàn Nhiễm