“Trần Lạc Thần, em ra đây cho cô!” Sau khi Mạnh Mỹ Dung dùng ánh mắt lạnh lùng quét quanh một vòng, cô ta lên tiếng gọi Trần Lạc Thần ra ngoài.
“Trần Lạc Thần, có chuyện này cô muốn nói với em. Ngày mai, chồng của một người bạn đại học cũ của cô khai trương quán Bar, bây giờ đang thiếu rất nhiều nhân lực, nếu buổi tối em không bận gì thì đến làm parttime đi, thù lao chắc chắn sẽ cao hơn những quán Bar khác.”
Mạnh Mỹ Dung ôm cánh tay, thản nhiên nói.
“Parttime ư? Em…” Trần Lạc Thần hơi sửng sốt.
“Em cái gì mà em? Không nghe hiểu lời cô nói ư? Chẳng qua là khai trương vào buổi tối sẽ có rất nhiều người, sợ không đủ nhân viên phục vụ nên mới tìm thêm người, chứ em cho rằng bộ dạng em như vậy, có thể làm việc lâu ở đó được hay không? Em có biết người ta mở quán Bar ở đâu không hả? Ở phố Thương Nghiệp Kim Lăng, là phố Thương Nghiệp Kim Lăng đó, em hiểu không? Những người được tuyển dụng sau này chắc chắn đều là những nam sinh cao dáo, đẹp trai rồi!”
“Em…”
“Em cái gì mà em! Cứ thống nhất như vậy đi! Tối mai cô đi tham gia buổi lễ khai trương của họ, tiện thể dẫn em đi cùng!”
Dứt lời, Mạnh Mỹ Dung trợn mắt nhìn Trần Lạc Thần một cái, rồi quay người rời đi.
“Em… Mẹ nó chứ!” Trong lòng Trần Lạc Thần âm thầm mắng chửi một câu.
Khi nãy rõ ràng anh đã nói, anh không muốn đi, cũng không nhất thiết phải đi, nhưng thái độ cưỡng ép này của Mạnh Mỹ Dung quả thật khiến Trần Lạc Thần cạn lời mà.
Suốt ba năm qua, dường như Mạnh Mỹ Dung muốn bạn làm gì, thì bạn nhất định phải làm như thế mới được! Nghĩ lại xem, đêm đó dáng vẻ của Mạnh Mỹ Dung thảm hại như thế nào, vậy mà bây giờ lại ra vẻ cao lãnh, thật là nực cười mà!
Nhưng mà tình huống hiện giờ khá khó xử, nếu anh không đi thì cũng không hay cho lắm! Haz, đi thì đi, dù sao cũng chỉ có một ngày. Trần Lạc Thần cào đầu bới tóc, sau đó quay về lớp học.
Tiết học sáng trôi qua thật nhàm chán, rất nhanh đã đến buổi chiều, cũng sắp được tan học rồi.
“Trần Lạc Thần, chiều rảnh không, ra ngoài ăn cơm đi…”
Đúng lúc này, một tin nhắn gửi đến máy Trần Lạc Thần, là của Triệu Thư Kỳ. Tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài chữ đơn điệu.
Lúc này, Trần Lạc Thần mới nhớ ra, vì hiểu nhầm tối qua mà hiện giờ Triệu Thư Kỳ đã trở thành bạn gái mình! Thật sự khiến Trần Lạc Thần đau đầu mà!
Hơn nữa, bây giờ, rõ ràng là Triệu Thư Kỳ cố tình để mình gần gũi với cô ta. Thật lòng mà nói, nếu trước đây, cho dù Triệu Thư Kỳ từng coi thường Trần Lạc Thần, nhưng nếu bây giờ cô ta trở thành bạn gái của Trần Lạc Thần, đương nhiên Trần Lạc Thần anh cũng rất vui vẻ! Hơn nữa cũng sẽ đối xử tốt với cô ta. Suy cho cùng, Triệu Thư Kỳ quả thật rất xinh đẹp!
Thế nhưng bây giờ, trong lòng Trần Lạc Thần chỉ chứa đựng hình bóng của Tô Lệ Hàm. Nếu anh cứ tiếp tục mờ ám, dây dưa không dứt với Triệu Thư Kỳ như vậy thì Trần Lạc Thần anh thật sự sẽ trở thành người đàn ông tồi mất! Nếu như đã không thích, thì việc gì anh phải duy trì quan hệ bạn trai bạn gái với Triệu Thư Kỳ cơ chứ? Vẫn nên giải thích rõ ràng thì hơn, nếu không hiểu nhầm sẽ ngày càng nghiêm trọng, đến lúc đó thì thật sự rất phiền phức!
Trần Lạc Thần nghĩ một lát rồi dứt khoát trả lời lại Triệu Thư Kỳ: “Triệu Thư Kỳ, lát nữa tan học, hai chúng ta gặp nhau ở công viên đi, chỉ một mình cô thôi! Có chuyện này tôi muốn nói rõ ràng với cô!”
“Được!” Triệu Thư Kỳ rất nhanh đã trả lời lại.
Sau khi tan học, Trần Lạc Thần đến công viên, đã thấy Triệu Thư Kỳ đợi sẵn ở đó. Có thể nhìn ra, hôm nay cô ta đã cố ý trang điểm. Sau khi nhìn thấy Trần Lạc Thần, gương mặt của cô ta lập tức hân hoan hẳn lên: “Trần Lạc Thần, cậu đến rồi đấy à!”
Triệu Thư Kỳ nở nụ cười ngọt ngào, càng tăng thêm vẻ xinh đẹp của cô ta.
Bây giờ Triệu Thư Kỳ nhìn thấy Trần Lạc Thần, vẫn có cảm xúc phức tạp với anh. Dù sao trước đây cô cũng từng coi thường Trần Lạc Thần, thật sự rất khinh thường anh, nhưng bây giờ, Triệu Thư Kỳ đột nhiên phát hiện Trần Lạc Thần rất đẹp trai, hơn nữa còn toát lên khí chất ngời ngời, vô cùng hấp dẫn, thu hút người khác! Cô cũng không biết vì sao bản thân lại như vậy nữa!
“Tối qua, còn định bảo cậu mời cơm, nhưng kết quả cậu lại tỏ thái độ như thế, rốt cuộc cậu có ý gì vậy chứ?” Triệu Thư Kỳ đi đến trước mặt Trần Lạc Thần.
Ngửi thấy mùi hương trên người Triệu Thư Kỳ, Trần Lạc Thần chỉ cảm thấy giống như đang nằm mơ! Nữ thần bạn từng không có được, bây giờ lại đang ngại ngùng, e ấp đứng trước mặt bạn. Đúng là một vở hài kịch mà! Nhưng cho dù là vở kịch, Trần Lạc Thần cũng có ý định nói thật.
“Bởi vì tôi không muốn nói chuyện nữa!” Trần Lạc Thần nói thẳng.
“Cậu nói gì cơ?”
“Ừm, bạn học Triệu Thư Kỳ này, thật ra trong chuyện này có hiểu nhầm rất lớn… Khi đó tôi… Khi đó thật ra tôi không hề theo đuổi cậu. Khụ, khụ… Để tôi nói hết nhé. Ngày đó tôi vì muốn đi tìm Tô Lệ Hàm của khoa các cậu, muốn hẹn cô ấy ra ngoài ăn cơm. Nhưng kết quả, khi tôi vừa mới đi vào thì bị nữ