Đường Sở gọi Tô Lệ Hàm sang một bên.
Cũng không biết nói nhỏ gì đó, thấy ánh mắt của Đường Sở thỉnh thoảng lại liếc liếc Trần Lạc Thần, sau đó lại nhìn Ngụy Cường.
Đoán chừng là khuyên Tô Lệ chia tay Trần Lạc Thần, cùng Ngụy Cường làm bạn.
Tóm lại rốt cuộc Tô Lệ Hàm không đồng ý.
“Chị, tốt hơn mọi người chứ đi du ngoạn vui vẻ, tôi cùng Trần Lạc Thần về trường học trước!”
Sau khi chào, Tô Lệ Hàm liền cùng Trần Lạc Thần rời khỏi.
Làm cho Đường Sở trong lòng hết sức lo lắng.
Nhìn thấy hai người đi, hậm hực giậm chân.
“Chị Sở Sở, không có việc gì, Lệ Hàm là em gái chị, cũng chính là bạn tốt của tôi, về sau tôi sẽ tìm đến cô ấy nhiều hơn!”
Ngụy Cường cũng có chút thất vọng, nhưng vẫn cười nói.
“Được rồi, Ngụy Cường, em đừng giận, em yên tâm đi, Trần Lạc Thần này, sớm muộn gì cũng sẽ bị em gái chị đá, người như anh ta sao có thể so sánh với Ngụy Cường!”
Đường Sở cười nói.
Sau đó nhóm người ở Kim Lăng đi lòng vòng vài chỗ.
Thoáng chốc đã tới buổi tối rồi.
Vốn dĩ Đường Sở đã sắp xếp buổi tối Đường Sở sẽ mời mấy người bạn trung học đại học đi ăn cơm chung.
Cho nên Ngụy Cường và chị anh ta cũng không tính rời đi.
Rõ ràng đã hẹn đi ăn cơm chung, tìm hiểu một chút.
Mà Ngụy Cường tiếp tục bày ra vẻ hào phóng.
Vẫn là liên hoan ở nhà hàng Gia Viên.
Dù sao hôm nay nhà hàng Gia Viên có thể nói là cho mình thể diện lớn, lần này gặp nhiều người lạ, chính mình lại trở nên xuất sắc.
Mấy người bạn bè kia đại khái khoảng năm, sáu người.
Lần này định chọn một phòng VIP ở nhà hàng.
“Đi đi đi, toàn bộ món ngon của nhà hàng, đem lên hết!”
Ngụy Cường ném chìa khóa xe sang một góc, bắt chéo chân trịch thượng nói.
“Oa, Sở Sở, đây là cậu em trai con nhà giàu cô nói đó hả, khí chất thật tốt! Trông rất khí phách!”
“Ha ha, đúng rồi Sở Sở, anh ta có bạn gái chưa? Tôi có một cô em họ, hiện tại cũng đang đơn độc!”
“Ai, giá mà tôi có thể có người bạn trai khí phách như vậy thì tốt biết mấy!”
Các cô gái, giờ phút này đều nhìn về phía Ngụy Cường, ra sức khen ngợi.
Vốn dĩ, con trai nhà giàu rất có sức thu hút, huống chi lại là con trai vừa giàu vừa có khí phách.
Đường Sở luyến tiếc nghĩ Ngụy Cường chưa có bạn gái, lỡ bị cô gái khác cướp mất, như vậy cô em họ thân thiết của mình không còn cơ hội rồi!
“Ha ha, các cô không được háo sắc như vậy chứ, đồ ăn sẽ được mang lên ngay, khi đồ ăn mang lên, còn có bất ngờ lớn dành cho các cô, các cô vẫn là nhân cơ hội này thưởng thức đi?”
Đường Sở cười nói.
“A? Cái gì bất ngờ, chúng tôi vừa mới đến, Sở Sở cô liền thừa nước đục thả câu!”
“Đúng vậy, nói nhanh lên một chút xem!”
Đường Sở cười: “Chờ phục vụ mang đồ ăn lên các cô sẽ biết!”
Trong lòng có chút đắc ý chờ mong, cái này cũng là nguyên nhân Đường Sở muốn Ngụy Cường ra mặt.
Cứ như vậy, chính mình có thể diện!
Nhưng mà thật vất vả chờ phục vụ mang đồ ăn lên.
“Thưa các ngài, đồ ăn đã xong, mời từ từ dùng bữa!”
Người phục vụ mỉm cười, lập tức xoay người rời đi.
“Hừ, anh từ từ cho tôi!”
Đường Sở nghi hoặc nói: “Anh xác định tất cả đã dọn lên? Không có quên cái gì sao?”
Người phục vụ thật thà lắc đầu: “Không có, các món ăn được gọi đều đã được dọn ra!”
“Bộp!”
Đường Sở đập thật mạnh lên mặt bàn: “Anh mù à, chẳng lẽ không biết hôm nay là ai tới ăn cơm sao? Là cậu chủ Ngụy, không thấy bọn tôi còn thiếu rượu sao?”
Đường Sở nhắc nhở một câu.
Nói thật, điều này làm cho cô ta thấy rất khó chịu.
Nghĩ mà xem, Đường Sở từ hải ngoại trở về, hiện tại đang sinh sống ở nước M, tầm mắt đặc biệt cao.
Thường thường người như thế, đều đặc biệt quan tâm đến hư vinh.
Cái gì cũng không cần, chỉ cần thể diện.
“Xin lỗi cô, không có rượu đâu ạ? Đây là menu rượu của chúng tôi, cô xem một chút!”
Người phục vụ lần nữa đưa menu đến trước