Đoàn người Trần Lạc Thần lái xe đi hướng nhà hàng Gia Viên.
Chiếc Lamborghini của Trần Lạc Thần, ngay từ đầu đã làm cho mọi người kinh ngạc, nhưng sau đó Đường Sở đã đi theo và giải thích cho mọi người biết.
Nói về cách tiêu tiền linh tinh của Trần Lạc Thần.
Cứ như vậy, vốn dĩ đang ngưỡng mộ Trần Lạc Thần, chị em nhà họ Ngụy liền tỏ ra khinh thường.
Cảm thấy chiếc xe tốt như vậy, để cho hạng người như Trần Lạc Thần sử dụng thì thật là lãng phí.
Đối với chuyện này, Trần Lạc Thần không giải thích gì, chỉ cười.
Tiếp theo là khoảng thời gian diễn trò của Ngụy Cường.
Anh ta gọi điện thoại cho những người mà anh ta gọi bằng bạn bè ở Kim Lăng, sau đó đi đến nhà hàng Gia Viên, chọn một phòng VIP.
Điều này là cho mọi người hết sức kinh ngạc.
Đặc biệt là Đường Sở.
“Này! Em Ngụy Cường, không ngờ ở Kim Lăng em lại quen người tốt như vậy, ha ha, đúng vậy, nhà hàng Gia Viên, thoạt nhìn chỉ là khách sạn cao cấp, ở trong này ăn cơm mới có thể diện!”
“Không giống như một số người, chỉ biết lựa chọn chỗ nông dân!”
Đường Sở nhìn xung quanh khu vực phòng VIP, trong lòng có chút mê mẩn.
“Được rồi, chị Đường Sở thích là tốt rồi, nhà hàng Gia Viên này, là do một người bạn của tôi làm khách hàng thân thiết, để lại chỗ cho chúng ta! Bạn học Lệ Hàm, cô cảm thấy nơi này thế nào?”
Ngụy Cường một bên cười, một bên hướng ánh mắt về phía Tô Lệ Hàm.
Còn Trần Lạc Thần kia, hiển nhiên đã bị Ngụy Cường xem nhẹ.
Bởi vì so sánh trên dưới, Ngụy Cường là phú nhị đại, trên cậu ta còn có ba cậu ta, nhưng Trần Lạc Thần này, chẳng qua là thằng nhãi con trúng số mà thôi, không có xuất thân tốt.
“Tàm tạm!”
Tô Lệ Hàm chẳng biết nói gì, chỉ gật đầu nói một câu lấy lệ.
“Ngụy Cường này, em cũng đã đại học năm ba, năm tư, chuẩn bị thực tập, em có tính toán gì không? Là du học, hay là?”
Đường Sở vui sướng hỏi.
“Có thể tôi sẽ gây dựng sự nghiệp, nên sẽ không đi du học, lý tưởng của tôi là mở một công ty cho riêng mình! Ha ha…”
“Ý tưởng này quả không tồi, hiện tại kinh tế quốc nội đang rất tốt, tự mình mở công ty, tiền đồ rất lớn!”
Đường Sở gật đầu khen ngợi.
Nhìn lại bạn trai của em gái mình, ngồi ở chỗ kia một câu cũng không dám nói.
Không khỏi thất vọng tới cực điểm.
Thật sự, người có hay không có tiền đồ, Đường Sở liếc mắt một cái có thể nhìn ra, mà hiển nhiên, Trần Lạc Thần chính là loại người không có tiền đồ, cả đời cũng không có tiền đồ!
“Không biết người anh em Trần Lạc Thần có tính toán gì khi thực tập không, đến tòa soạn hay vẫn làm ban biên tập?”
Ngụy Cường lúc này cười lạnh nhìn về phía Trần Lạc Thần.
“Còn chưa tính toán, có lẽ tôi sẽ theo học môn học liên quan đến ngành Quản trị kinh doanh!”
Trần Lạc Thần thản nhiên nói.
“Ha ha, với số tiền ít ỏi cậu trúng trong tay, còn muốn chọn môn học chuyên ngành Quản trị kinh doanh sao? Trần Lạc Thần, tôi khuyên cậu tốt nhất liên hệ với một đơn vị càng sớm càng tốt, với loại người như cậu, tốt nhất nên có đủ năm loại bảo hiểm công ty đóng giúp, bằng không tôi e rằng sau này muốn tìm vợ cũng khó!”
Đường Sở trực tiếp lên tiếng cười nhạo.
Bởi vì cô ta ở nước ngoài chuyên tu Quản trị kinh doanh.
Trần Lạc Thần cũng muốn học, chuyện này thật đáng thả “ha ha”.
Hơn nữa Trần Lạc Thần cũng nghe ra, trong lời nói của Đường Sở ý tứ thực rõ ràng, đây là ám chỉ anh, cô ta căn bản không đồng ý anh cùng Tô Lệ Hàm ở bên nhau!
Tô Lệ Hàm tiếp tục chuyển hướng chủ đề mà chị Đường Sở đang nói.
Cũng may lúc này đồ ăn đã được dọn lên.
“Thưa quý khách, đây là rượu vang Romani nhà hàng chúng tôi tặng. Vang đỏ Kande, mời thưởng thức!”
Một cô phục vụ cung kính bưng một chai vang đỏ tiến vào nói.
“Romani. Kande. Thật hay giả? Đây chính là loại vang đỏ hảo hạng nhất thế giới, đứng top mười loại vang đỏ xa xỉ nhất thế giới!”
Nghe xong lời giới thiệu của cô phục vụ.
Đường Sở và nhóm người Ngụy Lâm đều bối rối.
Các cô sống và công tác tại nước ngoài, đối với loại vang đỏ này hiểu rõ mười phần.
“Lấy lại đây tôi xem xem, rốt cuộc có phải thật hay không?”
Đường Sở kinh ngạc đến mức gương mặt đỏ ửng, thật cẩn thận cầm lấy chai rượu, xoay qua xoay lại xem kỹ, biết được kết quả, cô ta càng thêm hưng phấn:
“Cái này là thật!”
“A? Tôi cũng muốn nhìn xem!”
Ngụy