Ngay khi người phụ nữ này bước vào, tất cả mọi người, kể cả Trần Lạc Thần, cuối cùng cũng biết Hàn Phi Yên đang nói về ai.
Đó là Mạnh Mỹ Dung!
“Chủ nhiệm!”
Tất cả mọi người đều bàng hoàng, cùng lúc reo lên một tiếng thân thiết.
Đúng vậy, tất nhiên là phải bàng hoàng rồi, mọi người bình thường chỉ biết rằng Mạnh Mỹ Dung rất thích sửa soạn, hơn nữa còn rất có mắt nhìn, cô ta cũng không có bất kỳ bạn trai nào.
Tuy nhiên, không ai nghĩ rằng Mạnh Mỹ Dung có quan hệ với Lý Phi Hồng của tập đoàn kinh doanh.
Mà Lý Phi Hồng dường như còn có một sự tôn trọng đặc biệt dành cho cô ta.
Thật đáng kinh ngạc!
Về chuyện của Hàn Phi Yên và Mạnh Mỹ Dung thì phải bắt đầu nói về việc Trần Lạc Thần giải cứu Mạnh Mỹ Dung tại quán bar mới vào đêm hôm đó.
Đêm đó, không phải Trần Lạc Thần sai Lý Phi Hồng đưa cô ta về sao.
Sau đó Mạnh Mỹ Dung ở trong xe và tìm thấy sạc dự phòng mà Trần Lạc Thần để lại.
Lúc đó thật sự vô cùng sợ hãi.
Không lẽ là Trần Lạc Thần cứu mình?
Lúc Mạnh Mỹ Dung quay lại và xác nhận.
Tình cờ lại thấy Hàn Phi Yên quay lại sau buổi phát sóng trực tiếp.
Nhìn thấy Mạnh Mỹ Dung được Rolls-Royce đưa đón, cô ta cũng rất sốc.
Cô ta vội hỏi chủ nhiệm xem chuyện gì đang xảy ra.
Mạnh Mỹ Dung chỉ đơn giản nói chuyện với cô ta, tất nhiên, cô ấy nói một cách rất ngầu với Hàn Phi Yên rằng sau này nếu có chuyện gì ở phốThương Nghiệp Kim Lăng thì cứ tới tìm mình.
Bởi vì khúc mặc chuyện của Trần Lạc Thần nên cô ta đã quay lại và nhanh chóng xác thực.
Đáp án có được là Lý Phi Hồng sớmg đã nói với Trần Lạc Thần về quá trình này, vì vậy Mạnh Mỹ Dung không còn nghi ngờ gì nữa.
Tất nhiên, vấn đề này không đơn giản như vậy.
Đại khái là tuần trước, Mạnh Mỹ Dung và Hàn Phi Yên đã đến phố thương mại để mua một số mỹ phẩm.
Sau đó xảy ra một số rắc rối nhỏ, bị mấy ông chú say xỉn quấy rối.
Lúc đó Mạnh Mỹ Dung cũng sợ hãi nên đã gọi cho Lý Phi Hồng, Lý Phi Hồng lập tức dẫn người đi đánh mấy lão say xỉn kia một trận tơi bời.
Chuyện này làm cho Mạnh Mỹ Dung sung sướng phát rồ, và nó cũng khiến cho sự sùng bái của Hàn Phi Yên dành cho Mạnh Mỹ Dung càng tăng gấp bội.
Cảm giác có chỗ dựa này thực sự rất tuyệt.
Vì vậy, khi ngày hôm nay xảy ra chuyện này, tất nhiên Hàn Phi Yên đã gọi ngay cho Mạnh Mỹ Dung.
Vậy nên mới có cảnh hiện tại.
Lý Phi Hồng cũng sợ Châu Giang không biết nên ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói gì đó.
Chỉ thấy mặt Châu Giang tái mét.
Nói như vậy, người phụ nữ này quả thực không phải dạng như mình!
“Hàn Phi Yên? Đã bị đánh chưa vậy? Cả Hoàng Mao nữa, cũng bị bọn họ đánh à?”
Mạnh Mỹ Dung nhìn Hàn Phi Yên dò hỏi.
Vốn dĩ Hàn Phi Yên không hề biết gì về việc Mạnh Mỹ Dung lén lút liên hệ với Bình Phàm, tất cả những điều này, nói trắng ra là do Hàn Phi Yên đã tự dâng đến cho cô ta, tất nhiên, đây là điều tương đối có lợi cho cô ta.
“Dạ chị Mạnh!”
Hàn Phi Yên mạnh miệng nói.
“Chết tiệt, ai đánh vậy hả, gọi ra đây cho tôi!” Mạnh Mỹ Dung khoanh tay nói.
Bốp!
Bịch!
Hàn Phi Yên tát Châu Giang một cái, hai mắt của Châu Giang đỏ lên, nhưng khi nhớ lại những gì Lý Phi Hồng vừa nói, ông ta thậm chí không dám đánh trả.
Về phần Hoàng Mao, cậu ta bò dậy cầm chai rượu đập vào đầu ông ta.
Quá sướng, quá đã.
Đám bạn cùng lớp rất hào hứng.
Còn Châu Giang chắc ở không được, đành cắn răng chịu đựng, còn phải đi xin lỗi người khác.
Có cảm giác như quăng một đống phân trước mặt, sau đó còn phải nín nhịn khen thơm.
Sau khi sự việc gần như được giải quyết xong, Lý Phi Hồng tự nhiên cũng lui đi.
Anh ta làm nhiều như vậy là để gián tiếp có lợi cho cậu Trần.
Nhưng cậu Trần đang ngồi trong góc lại không nhìn thấy.
“Chủ nhiệm ngầu quá!”
Mọi người ồ lên thích thú.
Họ lần lượt nâng rượu mời chủ nhiệm.
Tất cả đều kính nể, thậm chí cả Dương Thanh cũng qua đó.
Trần Lạc Thần không qua thì cũng không được.
“Chủ nhiệm, mời cô một ly!” Trần Lạc Thần rót rượu nói.
“Ha Ha, Trần Lạc Thần, em cũng ở đây à? Đúng là ở đâu có chuyện là ở đó có em đó nha? Vừa rồi cô không để ý đến em, em ở đâu thế?”
Mặc dù Mạnh Mỹ Dung vẫn coi thường Trần Lạc Thần, điều này đã nằm trong xương cốt cô ta, tất nhiên không thể thay đổi được.
Nhưng lời nói của cô ta đã không còn tinh châm chích như trước nữa, dù sao lần trước Trần Lạc Thần đã gián tiếp cứu chính mình.
“Haha, chủ nhiệm nói cậu đó, nãy giờ cậu ta ngồi ở góc đằng