Trần Lạc Thần vừa mới đánh thật hả giận.
Cho tới bây giờ cũng chưa từng thoải mái đến như vậy.
Nhưng Trần Lạc Thần cũng hiểu rõ rằng, chuyện này chỉ sợ không đơn giản như vậy, chuyện cho đến bây giờ, Trần Lạc Thần liền xem như có tính cách khiêm tốn cũng hiểu đạo lý này.
Cho nên, Trần Lạc Thần cũng không muốn để cho chuyện này trôi qua đơn giản.
Chờ tìm được thời gian, thương lượng chuyện này cùng Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng một chút.
Sau khi cũng cảm ơn Bạch Tiểu Phi và Lâm Y Y đã chạy qua đây, trước tiên Trần Lạc Thần để bọn họ quay về.
Hôm nay Tô Tường Vi cũng đã rất sợ hãi, cũng đã bị nhục nhã.
Cho nên tâm tình rất kém, hơn nữa quần áo của cô ta, đã bị các cô gái Liêu Hồng xé rách lúc trước, nhăn nhăn nhúm nhúm.
Trần Lạc Thần nhìn thấy mà đau lòng.
Haiz, nói cho cùng, chuyện ngày hôm nay, ít nhiều cũng do mình gây nên, đã liên lụy đến Tô Tường Vi.
“Đi thôi, để tôi đưa cô đi mua quần ào!”
Trần Lạc Thần cười nói.
“Tôi không đi đâu, những thứ này cũng rất tốt rồi, Trần Lạc Thần!” Tô Tường Vi cúi đầu.
“Phải đi, bất kể nói thế nào, hôm nay đều là tôi khiến cô bị liên lụy, hơn nữa là sinh nhật của cô!”
Trần Lạc Thần kéo tay của Tô Tường Vi, trái phải cũng phải mang cô ta đi đến một cửa hàng trang phục sang trọng ở trong trung tâm mua sắm.
Quần áo ở nơi này có chất lượng tốt, cũng rất thời thượng.
Trực tiếp mua cho Tô Tường Vi hai bộ, trong lúc đó vẫn luôn an ủi cô ta, để cô ta đừng sợ hãi, Trần Lạc Thần cam đoan, chuyện hôm nay sẽ không xảy ra nữa.
Vừa thanh toán xong, thời điểm chuẩn bị rời đi.
“Trần Lạc Thần, là cậu sao?”
Một giọng nữ duyên dáng gọi Trần Lạc Thần lại.
Hiển nhiên cô gái này có chút vui mừng.
“Tiểu Vũ!”
Trần Lạc Thần nhìn lại, cô gái đó không phải là Mã Tiểu Vũ sao.
Hơn nữa bên cạnh Mã Tiểu Vũ, còn có ba cô gái.
Một người là Hàn Phi Yên, một người là Đỗ Nguyệt, còn có một người nữa, là Mạnh Mỹ Dung!
Mã Tiểu Vũ ở cùng với các cô gái đó, điều này Trần Lạc Thần cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Hai ngày trước Hàn Phi Yên xảy ra chuyện gì ở Đế Hoàng.
Lúc ấy một đám người đều rất xúc động, duy chỉ có Mã Tiểu Vũ tương đối tỉnh táo, khuyên Hàn Phi Nhi đừng xúc động nữa.
Sự thật chứng minh, Mã Tiểu Vũ nói đúng, tên Cửu Giang kia có thân phận không đơn giản.
Cho nên, Hàn Phi Yên cảm thấy Mã Tiểu Vũ rất trầm ổn, tỉnh táo, mà ở bên cạnh cô, vừa vặn thiếu một người có thể nhắc nhở mình như vậy.
Về phần Đỗ Nguyệt, thì quên đi, Hàn Phi Yên cũng biết cô ta đi theo mình, hoàn toàn là vì mình hot rồi.
Điều này rất rõ ràng, ở chung như vậy, đương nhiên không dễ chịu với Mã Tiểu Vũ rồi.
Đại khái là ở buổi chiều ngày hôm trước, nghe Mã Tiểu Vũ nói với Trần Lạc Thần, Hàn Phi Yên để cô ta đến phòng công tác hỗ trợ.
Lúc này, Hàn Phi Yên và Mạnh Mỹ Dung đương nhiên đã nhìn thấy Trần Lạc Thần.
Nhưng đều không chào hòi.
Chỉ là mắt nhìn Trần Lạc Thần, lại nhìn chằm chằm Tô Tường Vi ở một bên, dò xét.
“Trần Lạc Thần, cô ấy là ai vậy? Thật xinh đẹp, giới thiệu để chúng tôi quen biết đi…”
Mã Tiểu Vũ cười không có ý tốt.
“Đây là bạn tốt của tôi, Tô Tường Vi, Tường Vi, cô ấy chính là bạn thân mà tôi hay nhắc đến, Mã Tiểu Vũ, một nữ hán tử!”
Trần Lạc Thần tuỳ tiện giới thiệu.
“Xin chào!” Tô Tường Vi mặc dù cảm xúc hơi sa sút, nhưng vừa thấy Mã Tiểu Vũ màTrần Lạc Thần thường xuyên nhắc đến, cũng rất vui vẻ bắt tay với Mã Tiểu Vũ.
Dù sao chuyện kia mới xảy ra hơn một giờ trước.
Trần Lạc Thần cũng không muốn nói chuyện nhiều ở trước mặt của các cô gái Hàn Phi Yên, lên tiếng chào hỏi với Mã Tiểu Vũ, liền mang theo Tô Tường Vi rời đi.
“Mẹ kiếp mẹ kiếp!”
Đỗ Nguyệt ở một bên, giờ phút này mới bất mãn kêu lên: “Cái tên Trần Lạc Thần này thực sự giỏi giang, Phi Yên và cô hướng dẫn đều ở đây, cái tên này thế mà làm như không thấy? Cô hướng dẫn, Phi Yên, mọi người thấy không? Vừa rồi anh ta trực tiếp không thấy chúng ta?”
Ở trong lòng Đỗ Nguyệt.
Loại người như Trần Lạc Thần này, gặp mình đều phải khách khí, hơn nữa phải biểu hiện rất thận trọng mới đúng.
Nhưng mà, Trần Lạc Thần trực tiếp không nhìn đến!
Điều này khiến cho Đỗ Nguyệt cảm thấy không chịu đựng được.
Hàn Phi Nhi và Mạnh Mỹ Dung cũng không nghĩ đến hiện tại Trần Lạc Thần lại dám đối xử với các cô như vậy .
Mình không chào hỏi anh ta, anh ta cũng không chào hỏi các cô, thật sự là rất có khí phách đấy.
“Hừ, tên gà, tôi