“Trần Lạc Thần, buổi chiều cậu có bận rộn không?”
Sau khi điện thoại kết nối, Mã Tiểu Vũ lại hỏi.
“Tôi à, không bận!”
Lúc này đang đưa Tô Tường Vi lên lớp, cô ấy đi học rồi, bản thân đương nhiên cũng không có việc gì.
“Ừm ừm, tôi tìm một chức vụ cho cậu, một ngày có thể kiếm được 15 triệu, công việc cũng đơn giản, chính là lái xe cho Phi Yên, tôi biết cậu không thiếu tiền, nhưng kiếm nhiều tiền một chút cũng tốt, Trần Lạc Thần, cậu thấy sao?”
Mã Tiểu Vũ quan tâm hỏi.
Cô ta đương nhiên biết Trần Lạc Thần không có tiền, sở dĩ nói như vậy, vì Mã Tiểu Vũ biết hiện tại Trần Lạc Thần rất sĩ diện, thậm chí rất thích giả vờ.
Nhưng cuối cùng, đây cũng là bạn bè thân thiết, tình nghĩa của hai người không thay đổi.
Kỳ thật, Trần Lạc Thần nghe xong tên của Hàn Phi Yên, ngay lập tức liền muốn từ chối.
Đặc biệt hôm nay còn có Đỗ Nguyệt và Mạnh Mỹ Dung đi theo Hàn Phi Yên.
Hai người phụ nữ líu ríu thật là phiền phức.
Nhưng dù sao cũng là ý tốt của Mã Tiểu Vũ.
Hơi dừng lại một chút, Trần Lạc Thần vẫn gật đầu đồng ý.
Hoàn toàn chính là hướng về phía Mã Tiểu Vũ mà thôi.
“Được, vậy cậu đón xe về bên này trước, trước tiên mua cho cậu quần áo để ăn mặc đoàng hoàng một chút!”
Mã Tiểu Vũ cười vui vẻ.
Trần Lạc Thần bất đắc dĩ cười khổ một chút, lại đón xe quay lại.
Bọn họ mang Trần Lạc Thần theo, lại mua một bộ âu phục 6 triệu và giày da cho Trần Lạc Thần.
Trực tiếp để Trần Lạc Thần mặc vào.
Khoan hãy nói, đến cả người lạnh lùng như Hàn Phi Yên mà lúc này mắt nhìn Trần Lạc Thần, cũng cảm thấy sau khi mặc tây trang vào, Trần Lạc Thần quả thật có chút đẹp trai.
Đang chuẩn bị khen Trần Lạc Thần vài câu.
Lại thấy Trần Lạc Thần cẩn thận cất lại quần áo cũ của mình vào, chuẩn bị mang theo.
Mẹ kiếp, đáng tiếc vẫn không thay đổi được thuộc tính gà của anh ta!
“Quần áo mắc như vậy Trần Lạc Thần, bình thường mặc cẩn thận, giá tiền của bộ quần áo hôm nay, tăng thêm phí lái xe lâm thời của cậu, cũng gần 21 triệu!”
Mạnh Mỹ Dung lúc này khoanh tay nói.
“Ừm ừm, em biết rồi!” Trần Lạc Thần cười khổ gật đầu.
“Hả? Trần Lạc Thần, đây là điện thoại cậu vừa mới mua?”
Vào lúc này, Mã Tiểu Vũ nhìn điện thoại mà Trần Lạc Thần cầm, lập tức có chút hiếu kì nói.
“Ừ, mấy ngày trước vừa mua!”
Trần Lạc Thần gật đầu.
“Mẹ kiếp, nhìn sang trọng như vậy, lấy ra để tôi nhìn chút!”
Đỗ Nguyệt cũng liếc mắt nhìn về phía điện thoại của Trần Lạc Thần, lập tức có hứng thú.
Cũng mặc kệ Trần Lạc Thần có đồng ý hay không, đi qua giật lấy.
“Trời ơi, chị Phi Yên, cô giáo, mọi người mau nhìn, đây là điận thoại mới nhất, mới vừa ra mắt, giá cả toàn bộ là gần 100 triệu! Trần Lạc Thần, cậu dùng loại điện thoại này?”
Đỗ Nguyệt xem liền hét lên.
Quả thực, loại đắt nhất mà cô ta dừng, cũng chỉ là mua trả góp, mới chỉ hơn 21 triệu.
Kết quả là loại Trần Lạc Thần nghèo nàn ở trong lớp, có thể mua gấp bốn lần của cô ta?
“Là thật!”
Hàn Phi Yên cũng liếc mắt, không khỏi có chút ngoài ý muốn nói.
“Trần Lạc Thần, tôi không biết hiện tại vì sao cậu thích khoe khoang, nhưng cậu cho rằng chỉ bằng cậu, dùng điện thoại đắt như vậy để làm gì? Hiện tại Phi Yên thành công như vậy, nhưng cũng chỉ dùng loại khoảng 30 triệu, cậu phải biết, cậu còn chưa tốt nghiệp, vẫn chưa có công việc, cậu phung phí cái gì? Bình thường tôi ngại nói với cậu!”
Lời này chính là cô giáo Mạnh Mỹ Dung nói.
Cô ta giống như là bị đạp vào đuôi vậy.
Đúng vậy, vừa nãy mới dùng tiền âu phục 6 triệu để giáo dục Trần Lạc Thần.
Kết quả Trần Lạc Thần trực tiếp đưa điện thoại 100 triệu ra, cũng đánh mặt Mạnh Mỹ Dung rồi!
“Đúng vậy, cậu mua cái đắt như vậy để làm gì, muốn học những phú nhị đại giàu có như của người ta, hừ hừ, có người chính là rõ nghèo, Trần Lạc Thần cậu biết không, chỉ có những người không có tiền mới dùng đồ đắt như vậy, người chân chính có tiền, người ta đều dùng loại rẻ!”
Đỗ Nguyệt cũng bị đánh mặt, đương nhiên muốn phụ hoạ chê cười Trần Lạc Thần vài câu.
“Đúng vậy, đúng vậy!”
Trần Lạc Thần cũng chỉ liên tục gật đầu.
Không muốn so đo với các cô, thích nói thế nào thì nói.
Sau đó, bọn người Hàn Phi Yên, Mạnh Mỹ Dung liền mang theo Trần Lạc Thần đi đến công ty thuê xe, lái chiếc xe Mercedes-Benz G-Class kia đi đến Sơn Trang Ôn Tuyền.
Mọi chuyện tiến hành dựa theo kế hoạch.
Chờ khi Hàn Phi Yên xuống xe, Trần Lạc Thần phải cung kính mở cửa xe ra cho cô ta.
Sau đó, bọn người Hàn Phi Yên chậm rãi xuống xe, nhận được sự