“Cậu chủ Trần, thuộc hạ đang ở căn cứ, anh có gì cần sai bảo ạ?”
Thiên Long, Địa Hổ hiện là vệ sĩ riêng đi theo Trần Lạc Thần, họ không cần phải đi theo anh 24/24 mỗi ngày họ vì vậy anh đã yêu cầu hai người họ phụ trách căn cứ khẩn cấp.
“Đội ngũ y tế ở căn cứ có chữa được một số bệnh khó chữa không?” Trần Lạc Thần hỏi.
“Đương nhiên là được, đội ngũ y tế bao gồm bậc thầy Trung y và Tây y, nếu để họ chữa thì mười người bệnh, chín người khỏi! Cậu Trần có mệnh lệnh gì không ạ?”
“Bệnh viện nhân dân tỉnh có một bệnh nhân nữ tên là Tần Nhã, đang theo học tại đại học Kim Lăng, các anh kiểm tra giúp tôi, nếu được thì cử đội ngũ y tế căn cứ chúng ta qua đó!”
“Vâng thưa cậu Trần!”
Trần Lạc Thần cúp điện, thầm nghĩ anh chỉ có thể giúp được đến đây thôi.
Trần Lạc Thần chẳng mong Tần Nhã cảm ơn mình, hơn nữa anh cũng không tiện tiết lộ thân phận của mình.
Vì vậy anh xoay người về ký túc xá để học bài.
Cùng lúc này, tại phòng bệnh cao cấp bệnh viện tỉnh.
“Viện trưởng, các người nhất định phải tìm cách cứu vợ tôi, cho dù tốn bao nhiêu tiền thì nhà họ Tần tôi cũng sẵn sàng trả!”
Một người đàn ông trung niên khẩn cầu nhóm bác sĩ viện trưởng bệnh viện tỉnh, sắc mặt vì lo lắng mà tái mét.
Mà bên cạnh người đàn ông trung niên còn có một cô gái diện mạo xinh đẹp, có khí chất, nước mắt cô đang đảo quanh hốc mắt.
Đó chính là Tần Nhã, người đàn ông trung niên đương nhiên là ba của cô – Tần Hướng Nam.
“Ông Tần, chúng tôi đã liên hệ với bác sĩ nổi tiếng trên toàn quốc để hội chẩn rồi, haiz, nói thật thì bệnh của bà Tần chưa từng xuất hiện trong lịch sử y học, đến giờ cũng chưa có chẩn đoán, nhưng ông yên tâm, bệnh viện chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!”
Viện trưởng xấu hổ nói.
Tần Hướng Nam bất lực lùi lại vài bước, được Tần Nhã đỡ lấy mới ngồi xuống ghế nghỉ ngơi.
“Ba, hay là liên lạc với bên Yên Kinh xem, con nghĩ chắc chắn bên đó sẽ có cách!”
Tần Nhã thấy ba như vậy cũng rất đau lòng, không khỏi hỏi dò thử.
Tần Hướng Nam lắc đầu bất đắc dĩ: “Không được, chúng ta đã cắt đứt quan hệ với mấy người ông bà nội rồi thì không còn quan hệ gì với gia tộc nữa, còn có lý do gì để cầu xin bọn họ?! Lẽ nào… đây là lệnh của mẹ con? Bà ấy đi theo ba gần như lúc nào cũng phải chịu khổ!”
Tần Hướng Nam cũng thật sự yêu mẹ Tần Nhã, đàn ông con trai mà lúc này cũng phải bật khóc.
Tần Nhã cũng đau khổ khóc ròng.
“Chú Tần, Nhã, chúng cháu đến thăm cô!”
Đúng lúc này mấy bóng người bước tới.
Là bạn cùng phòng của Tần Nhã, còn có một nam sinh tên Lý Việt, trong tay họ đang cầm rất nhiều đồ.
Triệu Đồng Đồng về ký túc lấy ví rồi gọi taxi tới đây cùng bạn cùng phòng.
“Bạn học của Nhã à, thật sự cảm ơn các cháu!”
Tần Hướng Nam vẫn cố gắng gượng cười.
“Cảm ơn các cậu tới thăm mẹ tớ!”
Tần Nhã cũng có chút cảm động.
“Nhã, đừng nói cảm ơn vội, bệnh của cô vẫn chưa được chẩn đoán à?” Triệu Đồng Đồng lo lắng hỏi.
“Vẫn chưa, sáng nay viện trưởng đã gọi một số chuyên gia trong cả nước đến hội chẩn chuyên môn nhưng vẫn chưa có kết quả!”
Tần Nhã thút thít, lắc đầu nói.
“Hay là thế này, hiện nay ba tôi đang ở nước ngoài, hơn nữa ba tôi cũng quen biết nhiều bác sĩ nổi tiếng trong lĩnh vực y học trong nước, để tôi nhờ ba mời mấy bác sĩ đến khám xem nhé?”
Đúng lúc này Lý Việt lên tiếng.
Tần Hướng Nam và Tần Nhã đều nhướn mày nhìn.
Tần Hướng Nam cảm kích nói: “Vậy Lý Việt, nếu được thì thật sự cảm ơn cháu nhiều lắm!”
“Không có gì đâu chú, cháu và Nhã là bạn học tốt của nhau mà!”
Lý Việt cũng mỉm cười.
Sau đó lập tức gọi điện ba ba đang ở nước ngoài.
Thật ra khi nghe viện trưởng đã gọi một số chuyên gia từ khắp các nơi trên đất nước, trong lòng Lý Việt cảm thấy khá bối rối.
Những mối quan hệ của ba cậu cũng không hơn Tần Hướng Nam là bao.
Có thể gọi được bác sĩ nào chứ!
Nhưng dù thế nào vừa rồi cậu chủ động giúp đỡ cũng không chịu