”Gì cơ? Anh ta là cậu chủ Trần á?”
Mọi người nghe xong lời nói của Bạch Tiểu Phi, tất cả đều kinh ngạc, khiếp sợ nhìn qua.
Mà Ngô Cường lại khó tin mở to mắt.
Tô Mi miệng há to.
”Anh nuôi là anh ư? Anh là anh Trần của em?”
Hoàng Hiên cũng không ngờ Trần Lạc Thần sẽ dùng cách này để xuất hiện, mồ hôi lạnh đều tuôn xuống.
”Là tôi!” Trần Lạc Thần khó khăn nói, định đứng lên, shhh, hít một ngụm khí lạnh.
Cả người đều bị mấy mỹ nữ kia ngồi đến tê dại.
”Ai đỡ tôi chút!”
”A! Cậu chủ Trần cậu chủ Trần!”
Mấy mỹ nữ trước mắt đều bị chấn động. Tiếng hét át cả giọng nói của Trần Lạc Thần.
Lâm Y Y lúc này mới chạy tới nâng Trần Lạc Thần dậy.
Thực ra vừa rồi Lâm Y Y cũng trợn tròn mắt, chủ yếu là sợ.
Lần trước mình đắc tội cậu chủ Trần, giữ thể diện cho ba mình nên cậu chủ Trần chỉ trừng phạt đơn giản.
Nhưng lần này quá nghiêm trọng, cô không biết sau đó cậu chủ Trần sẽ tức giận thế nào, cho nên đành đứng một bên, im lặng không nói, chủ yếu là cô chưa kịp phản ứng, não bộ đứt mạch!
”Cậu chủ Trần! Ai đánh anh thành thế này?”
Hoàng Hiên lập tức nhào đến, nâng Trần Lạc Thần dậy.
Một màn này, Lý Tuyết Nặc ngây ngốc, mấy mỹ nữ mặc bikini cũng ngây ngốc theo.
Thì ra khách quý hôm nay là anh, hơn nữa kẻ siêu giàu kia là anh!
Mẹ ơi, mình vừa nãy đã làm gì vậy?
Cậu chủ Trần coi trọng các cô mới ngắm các cô, mình thì lại vũ nhục cậu chủ Trần.
Lại tự nhiên mà bỏ lỡ mất cơ hội làm quen cậu chủ Trần.
Aaaa!
Cả Lý Tuyết Nặc cũng hối hận đến xanh ruột rồi.
Lúc này người hối hận nhất là Ngô Cường và Tô Mi.
Hôm nay Ngô Cường đã chèn ép Trần Lạc Thần cả một ngày, thể hiện mối quan hệ cá nhân rồi nguồn lực gia đình anh ta trước mặt anh để so bì.
Sau đó, cả quá trình Trần Lạc Thần chỉ cười không nói về sự khoe khoang của mình.
Còn cho là mình châm chọc hết sức sẽ khiến Trần Lạc Thần khó coi không nói ra được lời nào.
Mẹ nó, thì ra người ta cười anh ta ngu ngốc!
Tô Mi chỉ là mãi chưa hồi thần, sừng sờ nhìn Trần Lạc Thần.
Cô muốn nói nhưng giờ ở hiện trường vang lên đủ loại tiếng, sao đến lượt cô nói được chứ.
”Cậu chủ Trần! Cậu chủ Trần!” Đám mỹ nữ bắt đầu lớn tiếng la hét.
”Mấy người phát hiện ra chưa, cậu chủ Trần rất đẹp, đẹp trai quá!”
”Phải đấy, mấy người nhìn cậu chủ Trần đi, mặt quần áo rẻ tiền mà mang lại hiệu quả đẹp như vậy, người bình thường sao có thể so sánh được chứ?”
”Không biết cậu chủ Trần đã có bạn gái chứ? Mẹ ơi, cậu chủ Trần khiêm tốn quá, người đàn ông như vậy đúng là hiếm có, thật muốn làm bạn gái anh ấy mà!”
Rất nhiều cô gái lớn tiếng thảo luận về những nội dung tương tự.
Tỏ ý mình yêu thích Trần Lạc Thần.
Nói thật, giờ trong lòng Trần Lạc Thần còn rất thích.
Bị nhiều người đẹp dùng ánh mắt ưu ái nhìn như vậy.
Thật đúng là lần đầu mà.
”Cậu chủ Trần, xin lỗi!”
Lúc này, Lý Tuyết Nặc và mấy cô gái khác cúi đầu kính cẩn trước Trần Lạc Thần.
Đặc biệt là Lý Tuyết Nặc, lúc này hơi dồn hai gò tuyết trắng của mình, hy vọng có thể thu hút sự chú ý của Trần Lạc Thần.
”Cậu chủ Trần, vừa nãy bọn họ bất kính như thế, phạt bọn họ thế nào đây?”
Hoàng Hiên lúc này chủ động hỏi.
Trong lòng Hoàng Hiên vẫn biết cái nào nặng cái nào nhẹ.
Hơn nữa chiêu trò của Lý Tuyết Nặc, Hoàng Hiên chẳng lẽ lại không nhìn ra được?
Anh ta đanh nghĩ từ nhỏ đến lớn, tất cả con gái đều chủ động dính lấy mình, chẳng dễ gì mà có một Lý Tuyết Nặc giả vờ rụt rè quấn quýt lấy mình.
Hoàng Hiên cũng muốn thử cảm giác theo đuổi con gái.
Nhưng cũng vậy thôi.
Nhưng giờ người phụ nữ ngu ngốc này lại đánh cậu chủ Trần, lại hỏng mất kế hoạch gặp cậu chủ Trần đã chuẩn bị tốt đẹp, Hoàng Hiên có cả suy nghĩ muốn đánh chết Lý Tuyết Nặc rồi.
Vì thế anh ta chủ động hỏi.
Trần Lạc Thần liếc nhìn đám người Lý Tuyết Nặc.
Nói thật là mấy người phụ nữ này khiến Trần Lạc Thần tức không nhẹ.
Không thể không phạt bọn họ.
”Đơn giản thôi, phạt bọn họ mặc bikini chơi một ván bóng chuyền!”
Trần Lạc Thần bình thản nói.
”Hả? Đơn giản vậy ư?”
Trong lòng Lý Tuyết Nặc nở hoa, lẽ nào cậu chủ Trần đang chủ động ném cho mình một cành ô liu, đau lòng mình ư?
Dù sao mình đẹp như vậy, con trai sao có thể không động lòng cơ chứ?
Lúc này trong lòng Lý Tuyết Nặc nghĩ rất nhiều.
Nhưng ngay sau đó Trần Lạc Thần lại hắt thêm một chậu nước lạnh:
”Tất nhiên, không phải ở đây, mà là đến khu phố đông người nhất của thành phố Vân Cảng, mặc bikini chơi bóng chuyền!”
”A!”
Cả người Lý Tuyết Nặc chấn động.