Trần Lạc Thần hứng thú, vì thế liền bảo Hoàng Hiên nói rõ hơn:
”E hèm, anh, để em nói cho anh biết, biệt thự Vân Đỉnh không còn đơn thuần là chỗ ở nữa, nó còn thể hiện thân phận cao quý, đúng như tên gọi, tòa biệt thự này nằm trên đỉnh núi Kim Lăng mây khói, xung quanh xây dựng một trang viên, đứng trên đó giống như trên mây, có thể thưởng thức phong cảnh sông núi của thành phố Kim Lăng!”
Hoàng Hiên vừa nói, trong lòng cũng mong ước đến.
Thần kì như vậy ư!
Trần Lạc Thần hỏi: ”Vậy căn nhà đó đắt lắm nhỉ?”
Trần Lạc Thần đang định mua nhà, hơn nữa lần này Trần Lạc Thần quyết định bỏ mấy nghìn tỷ ra mua một căn biệt thự, để tiện cho việc để ô tô các thứ.
Cho nên muốn hỏi giá của căn biệt thự Vân Đỉnh này.
”Phốc!”
Hoàng Hiên phun ra một ngụm rượu, hai mắt mở to: ”Mẹ nó, anh à, căn nhà đó đâu chỉ đắt thôi, anh biết bao nhiêu tiền không, khoảng 21 nghìn tỷ đó”
Phải nói là 21 nghìn tỷ để đầu tư kinh doanh hay gì đó ba của Hoàng Hiên mới dám bỏ ra.
Nhưng bỏ ra 21 nghìn tỷ mua căn biệt thự không có chút tác dụng nào cho việc kinh doanh.
Nó chẳng khác nào tiêu dùng bình thường, những người giàu bình thường không dám làm thế.
Trừ phi có nhiều tiền đến mức không có chỗ tiêu nữa.
Cho nên Hoàng Hiên vẫn rất e ngại với giá của căn nhà này.
Phải biết là hôm nay Hoàng Hiên hào sảng mở tiệc chiêu đãi nhiều tên nhà giàu mới nổi, thì cũng chỉ tiêu khoảng hai tỷ mốt gì đó thôi.
”Tất nhiên là số tiền này đối với anh chẳng là gì, em nhớ lúc chị mua xe còn bỏ ra ba bốn nghìn tỷ mua xe đặt chế!”
Hoàng Hiên có ý nghĩ thăm dò ý của Trần Lạc Thần.
Dù sao anh ta biết số tiền này đối với Trần Lạc Thần quả thực chẳng là cái gì.
Nhưng Trần Lạc Thần quả thực rất đau lòng.
21 nghìn tỷ đó! Mua nhà ở thế là quá xa xỉ rồi!
Trần Lạc Thần lắc đầu, quyết định vẫn thành thật mộ một căn sáu nghìn tỷ thôi.
”Không mua cũng chẳng sao, đợi ba ngày sau chúng ta cùng đi xem xem chút?” Hoàng Hiên bất đắc dĩ nói.
Nếu Trần Lạc Thần thực sự mua nó, vậy mình cũng có thể vào đó sống, đó mới là giàu thực sự!
”Được thôi, nếu có thời gian chúng ta cùng đi chơi!”
Trần Lạc Thần thấy Hoàng Hiên hôm nay đã tỉ mỉ chuẩn bị một màn phô trương như thế cho mình, dù biết là anh ta muốn tiếp cận mình có mục đích, nhưng cảm giác được coi trọng như vậy khiến Trần Lạc Thần muốn ghét cũng không ghét nổi.
Vì thế không nỡ cự tuyệt Hoàng Hiên mà đồng ý.
Sau đó, một nhóm người phú nhị đại lại chơi lướt sóng gì đó trên biển, nói chung khá là ghê gớm.
Dường như mấy cô gái chưa từng rời khỏi vòng tròn, mà vòng tròn đó lấy Trần Lạc Thần làm trung tâm.
Trần Lạc Thần đi đến đâu thì con gái nhiều đến đó.
Toàn bộ đều phô ra kỹ năng của mình, liếc mắt đưa tình, muốn thu hút sự chú ý của Trần Lạc Thần.
Nhưng Trần Lạc Thần mệt rồi, cũng không có thời gian tiếp tục chơi đùa với đám chị em xinh đẹp này nữa.
Rất nhanh đã đến buổi chiều.
Tiệc du thuyền lần này coi như đã kết thúc.
Vốn Hoàng Hiên còn mời Trần Lạc Thần đi thăm thú những nơi khác nhưng bị Trần Lạc Thần từ chối, dù sao Trần Lạc Thần cũng không giống Hoàng Hiên, học phần đại học luyện hay không cũng chẳng sao.
Mai là thứ hai, bản thân còn phải lên lớp!
Bạch Tiểu Phi phụ trách lái xe đưa Trần Lạc Thần về trường học.
Sau khi về kí túc xá, trong đó không có ai cả, đám Dương Thanh chắc lại đi quán net rồi.
Sau hai ngày mệt mỏi, Trần Lạc Thần chìm vào giấc ngủ, mãi đến khi bị tiếng gõ cửa đánh thức.
“Dương Thanh, lão Trần đây không phải về rồi ư!”
”Hả? Về rồi? Sao lại tắt điện thoại?”
Là đám người Dương Thanh và Lý Bân về.
Hai ông tướng nhìn Trần Lạc Thần vừa thức dậy, cười nói:
”Ôi, điện thoại tôi tắt lâu rồi, mệt quá, cũng chưa sạc, ấy, ngủ đến 6h tối luôn rồi, hai người đi net lâu vậy à?”
Trần Lạc Thần nhìn đồng hồ, đã ngủ được hơn 3 tiếng rồi.
”M* nó, còn đi net? Lão Trần, tôi nghi ngờ mấy ngày nay cậu đi du lịch, hay lại ra ngoài tìm phụ nữ, cậu không xem tin tức của lớp chúng ta à?”
Lý Bân hơi kích động nói.
Trước đó Trần Lạc Thần chỉ nói với bọn họ một tiếng là ra ngoài đi chơi với một người bạn, cũng không nói rõ cho bọn họ là làm gì.
Cho nên Lý Bân và Dương Thanh cũng không biết hai ngày qua Trần Lạc Thần đã làm gì.
Về chuyện phụ nữ mà Lý Bân nói, ha ha, đúng là Trần Lạc Thần đi thật.
Đó đều là những đại mỹ nữ!
Trần Lạc Thần lập tức cười nói: ”Đi tìm phụ nữ cái gì chứ, mau nói xem,