“Trần Lạc Thần, cậu còn biết đường đến à? Giờ ăn cơm đến rồi, buổi chiều, khi cả lớp chúng ta đều đang vì Phi Yên ghi hình tiết mục cậu đã đi đâu hả? Ha ha, thật sự là cái loại ti tiện trước nay chưa từng thay đổi!”
Một nữ sinh thân với Hàn Phi Yên không khỏi khiển trách.
Cũng không ít nữ sinh dần thay đổi cách nhìn với Trần Lạc Thần, lúc này nhìn sang Trần Lạc Thần, toàn là ý cười lạnh nhạt.
Nói thế nào đây nhỉ.
Khoảng thời gian trước, Trần Lạc Thần đột nhiên trở nên có tiền, là loại rất rất có tiền.
Quả thật đã lọt vào trong ít cắp mặt xanh của các nữ sinh.
Cảm thấy nếu như mình có thể ở bên Trần Lạc Thần, vậy thì tốt biết mấy, có thể mua túi mình thích, đặc biệt là Trần Lạc Thần không xấu, mà khá thanh tú.
Nhưng rồi thì sao, bây giờ Hàn Phi Yên từ gà trở nên phượng hoàng rồi.
Trở thành người nổi tiếng hút tiền rồi.
Điều này gần như bổ sung sức mạnh cho tất cả nữ sinh cả lớp, khiến mọi người cảm thấy, nữ sinh thì như thế nào? Nữ sinh nếu như cố gắng, tìm đúng phương hướng, cũng có thể trở nên có tiền, phải danh tiếng có danh tiếng, muốn tiền có tiền.
Cho nên, trong lớp bây giờ có không ít nữ sinh, gần như đều nảy sinh một cách nghĩ, đó chính là cũng thử livestream ở live của Đồng Thành, có thể ký hợp đồng thì càng tốt.
“Bỏ đi, dẫn theo cậu ta đi, nhiều thêm một người không nhiều hơn, ít một người cũng không ít hơn!”
Hàn Phi Yên đẩy gọng kính của mình, trước đây khi nói kiểu này giống như khinh bỉ, Hàn Phi yên sẽ còn liếc nhìn Trần Lạc Thần, bây giờ thì sao, ngay cả nhìn cũng không thèm.
May vào lúc này, Mạnh Mỹ Dung cũng đã đến rồi, 10 chiếc xe Audi cũng lái đến hết rồi.
10 chiếc Audi xếp thành một thành, thật sự cũng khá khí thế.
Không ít sinh viên đều ngưỡng mộ nhìn về phía này.
Ngay cả chủ của chiếc Audi cũng rút điện thoại ra chụp ảnh Hàn Phi Yên.
“Cô ơi, cô ngồi cùng xe với em đi, các bạn học khác, mọi người đều lên xe đi!”
Hàn Phi Yến rất chú ý hình tượng khí nói chuyện.
Lục đục, mọi người đều lên xe.
Mấy người của ký túc xá Dương Thanh cũng ngồi vào.
Trần Lạc Thần liếc nhìn, cũng thấy chiếc Audi cuối cùng không có ai, chuẩn bị mở cửa đằng sau ghế lái phụ ngồi vào.
“Dừng tay, Trần Lạc Thần cậu làm gì vậy?”
Ở xa, giọng nói lạnh lùng của Hàn Phi Yên truyền tới.
“Tôi lên xe!”
Trần Lạc Thần nói.
“Ha ha, chiếc xe đó không phải đón sinh viên, lát nữa anh ta phải đón tôi mấy người chị em tốt ở CLB livestream của tôi, cậu ngồi xe khác!” Hàn Phi Yên thật sự say rồi, tại sao lần nào cũng muốn gây phiền phức với cái tên chết tiệt này chứ?
“Không có xe khác, nhưng tôi thấy ghế lái phụ xe cô ngồi không có ai, tôi ngồi ở đó!”
Trần Lạc Thần lại hỏi, tóm lại không thể khiến bản thân đi bộ được.
“Tôi khinh, Trần Lạc Thần cậu nghĩ cái gì thế? Cậu vậy mà muốn ngồi cùng xe với tôi?”
Hàn Phi Yên thật sự muốn vả vào miệng của Trần Lạc Thần, bản thân bây giờ có thân phận gì, ngày sau còn có thể đi cùng với loại thiển cận như cậu sao?
“Phi Yên, sao thế? Còn không đi?”
Lúc này, Mạnh Mỹ Dung cũng từ trên xe bước xuống.
“Hừ, đều là do Trần Lạc Thần, haizz, lần này gọi xe, vốn dĩ không tính cậu ta, em đã gọi 10 chiếc, bây giờ thì hay rồi, em còn phải dùng một chiếc đi đón chị em của em nữa, cậu ta không có chỗ!”
Hàn Phi Yên lạnh lùng nói.
Mạnh Mỹ Dung càng căm ghét liếc nhìn Trần Lạc Thần, thật dư thừa!
Sau đó không kiên nhẫn nói: “Trần Lạc Thần, hay là như vậy, tự mình gọi xe đi, cùng lắm tiền taxi cô trả cho em, được rồi được rồi Phi Yên, chúng ta mau đi thôi!”
Mạnh Mỹ Kỳ bèn thúc giục Hàn Phi Yên mau rời khỏi.
Tại sao phải thúc giục Hàn Phi Yên mau rời khỏi chứ?
Bởi vì Mạnh Mỹ Dung vừa nghĩ đến một chuyện có liên quan tới người nào đó, nên vội vàng muốn đi nói chuyện.
Trần Lạc Thần không có để đám Dương Thanh đi cùng, nói bản thân gọi taxi là được rồi, còn cầm chiếc sạc dự phòng của Dương Thanh theo.
Đợi đoàn xe vừa đi.
Trần Lạc Thần mở điện thoại.
Ấn vào Zalo, bên trên còn là số ID mới của mình.
Trên đó tin nhắn của Hàn Phi Yên gửi cho mình sắp tràn cả ra rồi.
Trong có một số bức hình của Hàn Phi Yên.
“Anh Bình Phàm, Phi Yên gửi hình đẹp nhất của mình cho anh xem được không?”
“Anh Bình Phàm, anh có đó không, là cảm thấy Phi Yên không đẹp sao? Ủy khuất!”
“…”
Quá nhiều, bên dưới chính hình của Hàn Phi Yên.
Còn có mấy tấm, chụp đôi chân tuyệt đẹp của cô ta, nói thật, nó khá to.
Trần Lạc Thần nhìn thôi mà nhịp tim đập thình thịch.
“Mệt không anh Bình Phàm!”
“Tạm được, bức ảnh bình thường, không phải quá kích thích! Ha ha!”
Trần Lạc Thần có thể có hơi tức giận với Hàn Phi yên, trực tiếp gửi một tin nhắn ám thị như vậy.
Không ngờ vừa gửi Hàn Phi yên đã trả lời sau vài giây: “Aiya, đáng ghét anh Bình Phàm! Đợi có thời gian, bảo đảm khiến anh vừa lòng!”
Đoạn tin nhắn qua lại này khiến Trần Lạc Thần cảm thấy ngứa ngáy không lòng.
Mà lúc này, Mạnh Mỹ Dung lại gửi tin nhắn mới cho mình.
“Anh Bình Phàm, làm gì đó? Hôm nay lớp chúng tôi đều đi tham gia tiệc chúc mừng của Phi Yên thân yêu của anh, hừ hừ, anh đã buff cho Phi Yên nổi rồi, hừm, nay chắc anh là nhân vật chính! Đúng rồi, anh có phải thích Phi