Những người khác không biết thì đều có vẻ mặt ngơ ngác. "Huyết Tổ rất lợi hại phải không?" Có người hỏi.
Kết quả, mọi người đều nhìn anh ta hệt như đang nhìn một kẻ đần.
"Nào chỉ là vấn đề lợi hại thôi đâu! Nếu như anh nói với các đại thần tướng, bọn họ cũng sẽ cảm thấy sợ hãi..." Nghe vậy, người kia lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không nói thêm gì nữa. Kẻ có thể khiến cho thần tượng run như cầy sấy đều là kẻ vô cùng khủng bố!
Mà kẻ ở đảo Kim Cương lại chính là một nhân vật như thế...
"Bây giờ Huyết Tổ không có ở đây, các anh thì vẫn còn lành lặn, vậy chẳng phải là Huyết Tổ kia đã bị các anh giải quyết rồi sao?"
Đám người kinh ngạc hỏi.
"Nói là giải quyết được thì cũng không đúng! Nhưng hắn bỏ chạy rồi... Thì ngược lại, cũng là đã giải quyết được nguy hiểm tồn tại ở Đảo Kim Cương!"
Dương Hạo Quân nói.
Tà Thần Hỏa Vân bổ sung thêm một câu: "Quả thực có thể nói là bị chúng tôi đánh cho phải bỏ chạy! Con hàng kia thực sự là không thể giết chết được! Quá mạnh!"
Đầu tiên, cả đám người nghe xong thì sững sờ, nhưng ngay sau đó lập tức đều phản ứng lại.
"Đánh một hồi lâu, các anh vẫn không giải quyết được Huyết Tổ, còn để cho hắn ta trốn thoát? Hắn ta thật sự chạy rồi sao? Liệu có khi nào hắn ta vẫn còn ở trên đảo Kim Cương không? Hoặc có khả năng sẽ chạy đến những nơi khác của Lạc Việt..."
"Các anh biết mình đang làm cái gì không vậy? Đây chính là cái mà các anh gọi là giải quyết vấn đề sao? Các anh làm thể là chôn thêm một cái tai hoạ ngầm xuống thì có! Các anh đã chọc giận hắn ta! Có trời mới biết tiếp theo hắn ta sẽ làm những gì để trả thù?"
"Các anh có thể khẳng định là hắn ta chạy trốn? Chứ không phải là tạm thời ẩn nấp để quay lại trả thù bất kỳ lúc nào? Hoặc không phải là tiến thẳng vào đất liền Lạc Việt? Các anh có thể khẳng định được không? Có thể không?"
Cả đám người lập tức như bị điên, liên tục đặt câu hỏi. Mà tất cả đều đổ hết lên đầu Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân.
Ngược lại còn trách cứ nhóm bọn họ không thẳng tay giải quyết hoàn toàn Huyết Tổ, lại để cho hắn chạy thoát.
Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân đều trợn tròn mắt.
Không biết phải làm sao.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới tình huống như này. Còn có thể cư xử như này được ư? Thật là một đám người không biết xấu hổ là gì!
"Dương Hạo Quân, tôi phát hiện mỗi lần xảy ra mấy chuyện như thế này anh đều tranh đi đầu tiên, anh xung phong làm vị chúa cứu thế nào đây, không có anh thì không làm được việc chắc?"
"Bây giờ thì hay rồi, anh không giải quyết được triệt để Huyết Tổ, ngược lại còn để hắn ta chạy mất! Về sau xảy ra chuyện gì thì anh gánh nổi trách nhiệm không?"
| "Anh chính là đang phá hỏng kế hoạch của Thiên Sách phủ chúng tôi! Nói thật cho các anh biết, chúng tôi chính là