"Vâng, đúng vậy!". "Thế người đâu rồi?" Thiếu soái Thiên Sách hỏi. "Người đã đi rồi ạ!".
"Cái gì? Đã đi rồi? Tôi còn đang muốn xem rốt cuộc là người thế nào mới có thể hết lần này đến lần khác cướp đoạt sự nổi bật của Thiên Sách Phủ chúng ta cơ đấy! Đồng thời tôi càng muốn xem rốt cuộc là người này mạnh đến thế nào mới có thể bức lui huyết tổ?"
Thiếu soái Thiên Sách nói.
"Thiếu soái! Bên cạnh Dương Hạo Quân còn có Tà Thần Hỏa Vân, hai người họ liên thủ gắng gượng bức lui huyết tổ cũng không phải chuyện gì đáng gờm!"
Những người khác nói.
Thiếu soái Thiên Sách lại câu chặt lông mày: "Không, mọi người nhầm rồi! Không chỉ có hai người họ, tôi còn ngửi được hương vị của rất nhiều người! Một, hai, ba... mười tám người! Bọn họ có tới mười tám người nữa!"
Nghe lời này, đám người đều sửng sốt. Còn những mười tám người nữa?
Bọn họ không hề biết.
Không hổ là Thiếu soái Thiên Sách, Thần soái tương lai của Thiên Sách Phủ nha!
Thật là khủng bố! Ngay cả như vậy cũng nhận ra được! Nhưng nghe xong lời này, trong lòng đám người cũng trở nên cân bằng. Thì ra có tới trên dưới hai mươi cường giả cùng nhau bức lui huyết tổ. Không phải một mình Dương Hạo Quân làm được! Như thế thì bọn họ cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Nếu thật sự là một mình Dương Hạo Quân làm được chắc bọn họ hậm hực chết mất. "Bọn họ đã đi xa rồi! Cùng tôi đi tìm xem huyết tổ chạy đi đâu thôi!" Thiếu soái Thiên Sách hạ lệnh.
"Mặt khác, truyền tin huyết tổ đã bị đánh lui ra ngoài! Sau đó chờ một thời gian lại đưa tin là Thiên Sách Phủ đánh lui huyết tổ!"
Thiếu soái Thiên Sách lại bổ sung.
Kéo toàn bộ công lao về phía bọn họ. "G? Có cần nhắc tới Dương Hạo Quân không thưa Thiếu soái?" Có người hỏi.
"Nhắc cậu ta làm cái gì? Chẳng lẽ mấy người còn muốn làm Thiên Sách Phủ hổ thẹn thêm à? Một lần, hai lần còn chưa đủ hay sao? Huống chi vợ của Dương Hạo Quân là người của Thiên Sách Phủ, cậu ta coi như một nửa là người của Thiên Sách Phủ rồi! Kéo công lao về phía chúng ta chính là hợp tình hợp lý!"
Thiếu soái Thiên Sách nói xong, không ai thắc mắc thêm nữa. Nhưng dù sao