*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cố Hạn Vũ nhanh chóng dẫn người đến trước đại viện quân khu.
“Cho mấy người canh chừng lối ra vào của khu phố này, người nào muốn ra ngoài thì giết không tha.
”
Con ngươi Cố Hạn Vũ tối lại, tỏa đầy sát khí.
Ngay lập tức, vài chục người đi canh gác ở những lối ra vào, không cho bất kỳ ai ra vào khu vực này.
Lúc này, thể lực của Kiều Nguyên Thu đã đến trạng thái gần như muốn sụp đổ, hắn ta chỉ dựa vào ý chí để có thể tiếp tục chống đỡ.
Nhưng khi nhìn thấy Cố Hạn Vũ đưa người đến chém giết, trong mắt Kiều Nguyên Thu hiện lên sự vui mừng khôn xiết.
Đúng lúc này, đám người Dương Hạo Quân bước ra từ trong phòng.
“Ha ha ha ha.
”
Vừa nhìn thấy bọn họ, Kiêu Nguyên Thu lập tức cười lớn.
“Nhóc con, mày yên tâm đi! Sau khi mày chết, tao sẽ thay mày chăm sóc hai người phụ nữ của mày, tao sẽ dày vò bọn họ đến nơi đến chôn, ha ha ha.
”
Kiêu Nguyên Thu lộ rõ vẻ mặt đầy biến thái.
Quy một thời gian dài như vậy mà trong đầu Kiều Nguyên Thu vẫn luôn nghĩ đến việc tra tấn đám người Dương Hạo Quân như thế nào.
Hắn ta đã nghĩ ra cả trăm cách tra tấn rồi.
“Thái tử, giết hết những người khác, giữ người này lại cho tôi!”
Kiều Nguyên Thu hét lớn.
“Được!”
Cố Hạn Vũ nhìn Dương Hạo Quân mà cười nói: “Tiếp theo, chúng mày sẽ phải trả một cái giá thật đau đớn cho sự ngu ngốc của chúng mày! Tao sẽ giết hết
tất cả những người ở đây!”
“Giết!!!”
Cố Hạn Vũ vừa giơ tay, những cao thủ dưới trướng Đảng thái tử lần lượt hành động.
Ngoại trừ những cao thủ đã đi canh chừng tại các lối vào, ở trong này vẫn còn một trăm năm mươi cao thủ nữa.
Phải biết rằng những cao thủ ở đây đều là những cận vệ bên cạnh Đảng thái tử Hải Lâm, là cao thủ trong những cao thủ.
Một trăm năm mươi người này có thể gọi là Nam Hồng Môn! Âm ầm! Rất nhanh chóng, hai mươi người đã xông lên trước.
“Hây ya!”
Bọn họ lần lượt rút trường đao dắt ở sau lưng ra, muốn giết hết đám Dương Hạo Quân.
Sáu người Dương Hạo Quân bật cười.
Chiến thần Vân Lang và Ngũ đại chiến vương là những kẻ tuyệt đối bất khả chiến bại trên chiến trường, là ác mộng của kẻ thù.
Nếu để cho mười tám nước hải ngoại biết được những người này đã giết chết sáu người Dương Hạo Quân.
Chắc hẳn sẽ vô cùng kinh ngạc! Đây là dũng cảm sao? Hay là bị điên rồi?