"Bác, tại sao bác lại muốn Chihiro đi Anh?"
Tối về, Kuro cố ý đến hỏi Minatsuki Sakura. Sakura hơi ngạc nhiên với câu hỏi của Kuro, nhưng sau đó lại rất nhanh lấy lại tinh thần:
"Cha nó muốn Chihiro sang Anh một thời gian. Bác cũng không biết ông ấy muốn làm gì. Nhưng thiết nghĩ Chihiro thích đi du lịch như vậy, lần này đi cũng tốt."
Sakura một tay chống cằm nói, sau đó đột ngột cúi đầu nhìn Kuro, bí hiểm cười:
"Này này, không phải là cháu không muốn con bé đi chứ? Nhớ nó hả?"
Bà nói câu này chỉ để trêu mà thôi. Dù sao với tính cách của Kuro, nói mấy lời sến súa như vậy là không thể nào. Nhưng ngoài ý muốn của bà là Kuro thừa nhận ngay lập tức:
"Đúng thế. Cháu không muốn rời xa cô ấy."
"...Cháu nghiêm túc à."
"Dạ."
("⊙ω⊙") Minatsuki Sakura tỏ vẻ có phải bà đang mơ không.
Lấy lại tinh thần, bà lập tức vỗ vỗ vai Kuro.
"Cháu yên tâm. Chihiro bác đã đính ước cho cháu từ nhỏ rồi. Con rể của bác là cháu chứ không phải ai khác!"
Nghe lời này, mày của hắn mới hơi dãn ra, trả lời:
"Vâng. Hi vọng bác giữ lời hứa."
"Thằng bé này!"
Bà che miệng cười một tiếng, hai mắt cong cong.
"Mẹ ơi! Chiếc váy anh hai gửi về cho con đâu ạ?"
Trên lầu, Chihiro nói vọng xuống dưới. Sakura nghe vậy lập tức đứng lên, hỏi Kuro:
"Cháu muốn lên không?"
"Không ạ. Hiện tại cháu phải về có việc."