Từ đêm động phòng hoa chúc trở đi, trong cung liền truyền vài ba tin đồn, làm Tư Vực ngày ngày đều phải xanh mặt, hướng về phía Đản Đản lại càng nổi giận. Đáng thương cho Đản Đản mỗi đêm đều phập phòng lo sợ ngủ cạnh bên Tư Vực, dù gì thì cũng đã là chồng Đản Đản ngày ngày nhìn thấy thê tử mặc sa y cơ hồ trong suốt nằm ở bên người, làm sao tránh khỏi không suy nghĩ bậy bạ? Nhưng là, nếu như hỏa dục trong lòng Đản Đản bộc phát lật người sang hoặc là làm ra những động tác kinh động đến Tư, hậu quả chính là bị nàng vô tình mà đá xuống giường, rét cóng cả đêm dài, hơn nữa cho dù áy náy nhận sai cũng không có hiệu. Lẽ ra, sự việc động phòng kia cũng không thể trách Đản Đản, nếu như sinh khí cũng phải hết giận rồi, có điều là Đản Đản vẫn chưa hiểu Tư Vực tại sao vẫn giận dỗi mãi không buông tha mình. Vì vậy, phòng sự* e là không thể.
*: Chuyện động phòng.
Còn phải nói đến, người sốt ruột không chỉ một mình Đản Đản, Hoàng Đế cùng Hoàng Hậu cũng rất buồn rầu, nghĩ đến lúc đó hai lão nhân gia đã cá cược với nhau, một người cá rằng nữ nhi sẽ 'ăn' con rể, một người lại cá rằng con rể sẽ 'ăn' nữ nhi, nhưng kết quả lại là ai cũng không đem ai làm ăn gì cả, chuyện đánh cuộc này xem như là không có manh mối gì.
Liên tiếp qua một tháng, đều không thấy có người tới bẩm báo "Hỉ sự" ở Phủ Công Chúa ? Trong ngự thư phòng hai người liền than ngắn thở dài không thôi.
"Cũng đã một tháng, Vực Nhi sao mãi còn chưa nguôi chuyện cũ?" Hoàng Hậu nói.
"Là nữ nhi của nàng, nàng phải rõ chứ!" Ở vừa phê duyệt tấu chương Hoàng Đế nói.
"Không phải người luôn nói là hài tử không bằng cha sao?" Hoàng Hậu nói.
"Ái phi không phải muốn đem mọi trách nhiệm giao cho ta đó chứ!" Hoàng Đế dừng lại nhìn Hoàng Hậu nói, tại sao gần đây toàn vì chuyện này mà cãi vả.
"Nè! ~~ Hoàng Thượng chung quy người cũng phải nghĩ một chút biện pháp đi!" Hoàng Hậu nói.
"Nghĩ như thế nào? ! Vực Nhi tánh tình bướng bỉnh, ngươi cũng không phải là không biết, là một nữ hài, nó lại quá mức cường thế. . . . Mặc dù, Đản Đản cũng là nữ hài. . ." Hoàng Đế như có điều suy nghĩ.
"Điều này cũng đúng, tính khí Vực Nhi là nên sửa đổi một chút." Hoàng Hậu nói.
" Tính khí của nó và nàng đều như nhau." Hoàng Đế nói.
"Cái này thần thiếp thừa nhận." Hoàng Hậu nói.
"À! Vậy ái phi nếu là Vực Nhi thì bây giờ nàng sẽ làm gì?" Hoàng Hậu hơi có vẻ cười hỏi.
"Ta nếu là nàng khẳng định đã nguôi giận! Làm sao ngốc như vậy chứ!" Hoàng Hậu nói chuyện đương nhiên."Nga? Phải không? Thật! ?" Hoàng Đế cười xấu xa nói, lúc này Hoàng Hậu mới biết mình bị Hoàng Đế trêu đùa."Hoàng Thượng!" Hoàng Hậu ngượng ngùng nói, "Bây giờ Hoàng Thượng còn có tâm tư cùng thần thiếp nháo! Còn không mau vì nữ nhi của chúng ta nghĩ một biện pháp đi!"" Ừ. . . Chuyện này giao cho trẫm đi!" Hoàng Đế suy nghĩ sâu xa, "Người đâu !""Hoàng Thượng." Ngoài cửa chạy tới một tiểu thái giám."Truyền gọi Phò Mã đến đây!" Hoàng Đế."Tuân chỉ!" Tiểu thái giám tuân lệnh sau lập tức chạy đi kêu Đản Đản tới."Nhi thần tham kiến Phụ Hoàng, Mẫu Hậu!" Đản Đản quỳ xuống hành lễ."Đứng lên đi!" Hoàng Đế."Tạ Phụ Hoàng!" Đản Đản đứng lên."Hôm nay trẫm kêu ngươi tới là có chuyện muốn phân phó ngươi." Hoàng Đế."Phân phó?" Đản Đản tò mò, nàng không có gì tốt để phân phó, hơn nữa nhìn dáng điệu hẳn là chuyện riêng rồi."Ngươi trước hãy cùng trẫm đến một nơi!" Hoàng Đế vừa nói liền đi trước một bước, Đản Đản theo sát phía sau vào ngự hoa viên, mà Hoàng Hậu sớm đã bất tri bất giác rời đi núp ở ngự hoa viên nghe lén.Ngự hoa viên thật yên tĩnh, ánh nắng tươi sáng, làm cho tâm tình thoải mái, dần dần Đản Đản cũng không có khẩn trương."Gần đây ngươi cùng Vực Nhi thế nào?" Hoàng Đế."Ai? Ách. . . cũng. . . như bình thường vậy." Đản Đản nói."Vậy sao? ! Hừ! Tiểu tử ngươi làm sao vô dụng như vậy! Con rể của trẫm sao lại nhu nhược như vậy!" Hoàng Đế đột nhiên cả giận nói, Đản Đản bị sợ tức khắc quỵ xuống đất."Hừ! Tiểu tử ngươi sao lại không có chút tính cách? ! Ngươi cũng đừng nói với trẫm Vực Nhi tính khí cứng rắn, ngươi sợ nàng! Ngươi cũng đừng nói với trẫm ngươi không nỡ nổi cáu với nàng! Ngươi càng chớ cùng trẫm nói ngươi không biết làm sao thu thập xú nha đầu kia! Bây giờ, ngươi nói cho trẫm xem xem!" Hoàng Đế mắng to."Ách. . . Phụ Hoàng! ~~ lý do thì ngài cũng đã nói, ngài còn muốn nhi thần nói gì a? !" Đản Đản khổ sở nói."Ngươi! Ngươi! Tên tiểu tử thúi này!" Hoàng Đế giận đến dở khóc dở cười, thân thủ liền hướng Đản Đản vỗ một cái tát."Ai u! Phụ Hoàng tha mạng!" Đản Đản ôm lấy mình đầu kêu lên, thật ra thì một chút cũng không đau, có thể nói Hoàng Đế chẳng qua là phất tay