Đêm hôm ấy cả Từ phủ lại loạn hết cả đêm, thiếu gia nhà bọn họ ban ngày nằm liệt giường vậy mà ban đêm lại có thể ngồi dậy giống như người mất hồn vậy dù gọi thế nào cũng không tỉnh chỉ khi nói sẻ đập nát chậu hoa thì lại bắt đầu như phát điên mà rào khóc đánh người.
Mẫu thân Từ Kha đứng một bên cứ thấy như vậy thì liền bắt đầu khóc hết nước mắt, xém té xỉu vài lần nhưng mai mắn có nô tỳ đở lại kịp.
Phụ thân Từ Kha chỉ hi vọng trời mau sáng một chút để con mình có thề nằm yên trên giường, cứ như vậy sau một đêm Từ phu nhân khóc đến xưng hết cả mắt còn Từ lão gia trên đầu đã có vài cộng bạc.
Hôm sau lúc Lý Khanh lên triều không thấy Từ đại nhân hỏi thâm thì biết được tình hình hôm nay người đó lại cáo bệnh.
Lý Khanh cố gắng đợi hết buổi triều sáng thì vội vàng đi tìm thái y sai người đưa tới Từ phủ trước còn hắn thì quay về vương phủ mà đón nàng.
Hắn về tới phủ đã vội chạy về viện thì thấy nàng đang cho cá ăn bên hồ liền vội vàng "A Yên, hôm nay đột nhiên Từ đại nhân lại cáo bệnh rồi"
Nàng nghe vậy thì động tác cho cá ăn lập tức dừng lại, ngoãnh sang nhìn hắn mài hơi nhíu lại sau đó thả hộp thức ăn cho cá xuống rồi đứng dậy phủi nhẹ y phục bản thân.
"Đi thôi, đến Từ phủ ta thật muốn xem đây ruốt cuộc là bệnh gì mà hai người bọn họ đều cáo bệnh" Lý Khanh lúc này tiếng lên hơi dìu lấy nàng.
"Ta đã đưa thái y đến đó trước, chắc giờ cũng đã tới nơi.
Nếu hiện tại chúng ta đến đó thái y đã chuẩn xong bệnh cho hai người bọn họ"
"Chàng cho người điều tra chậu hoa đó chưa?" Nàng lúc này quan tâm đ ến chậu hoa 200 vạn kia nhất nên muốn hỏi xem nguồn gốc nó từ đâu.
"Đã điều tra ra, Từ Kha mua nó từ tiệm bán đồ lớn nhất kinh.
Mà ông chủ nơi đó lại nhập thứ đó về từ Tây vực xa sôi, nghe ông ta nói đã gần một tháng không tưới nước cho nó nhưng nó vẫn sống tốt.
Nhưng theo lời ông ta nói ông ta thật sự bán cho Từ Kha bông hoa 12 cánh 12 màu nhưng lúc này trong phòng Từ Kha chỉ có chậu hoa trắng muốt" Lý Khanh nói toàn bộ việc có liên quan đến nguồn gốc cho nàng nghe.
Nàng nghe xong cũng không nói thêm gì giống như đang nghĩ đến việc gì đó, suốt quá trình nàng ngồi xe đến Từ phủ cũng không nói thêm tiếng nào hắn thấy nàng trầm măc cũng không lên tiếng phiền nàng.
Lúc hai người đến Từ phủ thì quản gia lập tức mời hai người đi thẳng đến viện của Từ Kha, Lúc này đây Từ lão gia đang ngồi thất thần một bên Từ phu nhân lại bắt đầu khóc.
Thấy nàng và Lý Khanh vào Từ lão gia Từ phu nhân cung thái ý đang ngồi ở mép giường vội đứng dậy định hành lễ nhưng bị cản lại
"Bệnh tình Từ Kha thế nào?" Lý Khan nhìn thái y lo lắng hỏi.
"Khởi bẩm vương gia Từ tiểu đại nhân không có giấu hiệu nào của bệnh cả, cơ thể giống như rơi vào trạng thái ngủ vậy nhưng cơ thể lại xanh