Nghe thế hắn ta vô cùng hoang mang lo sợ nhưng nhớ tới điều gì đó hắn nhanh tróng bình tỉnh lại:" ngươi đừng có tự đắt, nếu ta có mệnh hệ gì thì một canh giờ sau 5 ngàn cấm quân của t nhất định sẽ huyết tẩy hoàng cung"
Vừa nói dứt lời thì ngoài cửa điện đã có tiếng nói vọng lại:" vậy sao?" tiếng nói tuy thánh thoát dễ nghe nhưng mang lại cho người ta cảm giác bị chăm biến."
Giọng nói ấy không ai khác chính là An quốc công chúa, nàng đến đây với bộ dạng lười biếng càng khiến cho khí chất của nàng thêm phần dụ hoặc, nàng từ khi sinh ra đã mang trên người khí chất cao quý pha chút băng lãnh được toát ra từ trong xương tủy, nó khiến cho người khác trở nên thua kém mỏi khi đứng gần.
Nhưng mỗi khi nàng tỏ vẻ ngóc nghếch thì lại vô cùng đáng yêu ( lý do lớn nhất khiến hoàn đế trở thành muội khống) hay mỗi khi nàng khoát lên người bộ dạng lười biếng thì sẽ chở nên mị hoặc.
Nói tóm lại nàng trời sinh toàn vẹn chẳng ai sánh bằng.
Nàng bước đến cạnh Ung vương cười nói:" thật đáng tiếc ta cho huynh nhiều thời gian để chuẩn bị tạo phản như thế nhưng huynh lại khiến ta vô cùng thất vọng a"
Nghe nàng nói thế Ung vương càng thêm bàng hoàng:" ý ngươi là....!?"
Nghe hắn nói thế thì nàng vô cùng dĩu cợt mà trả lời:" huynh ngốc thật hay giả ngốc vậy? "
Nghe nàng nói thế hắn mới giật mình tỉnh ngô:" hóa ra là ngươi đã biết từ sớm, mọi chuyện ta làm chẳng qua chỉ như màng kịch diễn cho ngươi xem, trả trách cả quá trình đều diễn ra suôn sẻ thì ra đều là ngươi cho phép, ta thật ngu muội cứ cho mình là tài giỏi hóa ra cũng chỉ là tên hề.
Trác Ngọc Yên người thật giỏi, lần đầu tiên trong đời ta bị xoai mòng mòng mà không nhận ra"
Nghe hắn nói thế nàng chỉ băn quơ bồi thêm một câu" cũng chẳng phải lần đầu "
Các vị đại thần từ nải giờ chăm chú xem diễn biến câu chuyện âm thầm rút ra bài học chọc ai thì chọc chứ không nên chọc vào An Quốc công chúa nếu không sẽ rất thảm nghỉ đến thế sóng lưng bọn họ ướt đẫm mồ hôi.
Cuối cùng củng có vị đại thần đứng ra lên tiếng để phá bỏ bầu không khí căng thẳng này:" khởi bẩm hoàng thượng Ung vương mưu đồ tạo phản chứng cớ rõ ràng xin hoàng thượng hạ lệnh trị tội "
Hoàng thượng nghe nhắc đến thì cũng lên tiếng:" Ung vương có mưu đồ bất chính nhưng suy cho cùng thì cũng một mình gây nên mọi chuyện cho nên cứ giam vào nhà lao đợi ngày xử trảm, không có việc gì nữa các khanh có thể về.
Nghe nói thế đám đại thần cũng cáo lui mà quay về.
Ung vương thì đã được đưa đến nhà lao, khi đi hắn còn hỏi nàng: Trác Ngọc Yên ta không hiểu ngươi nói cũng chẳng phải lần đầu là có ý gì?
Nàng không trả lời mà chỉ bảo hắn tự mình suy nghĩ.
Khi mọi chuyện được giải quyết xong cũng đã khá khuya:" Huynh mau đến xem mẫu hậu đi, bà rất lo cho huynh đấy "
Nghe nàng nói thế thì Trác Quân ngạc nhiên hỏi lại " muội từ chổ mẫu hậu đến à? Vậy ta đến thăm mẫu hậu muội cũng về nghỉ ngơi đi "
‐‐‐-----
Thu nhi, Hoa nhi mau chuẩn bị ít