Sau khi chứng kiến cách đánh của nhóm ám vệ, nàng quyết định thay đổi cách thức huấn luyện của bọn họ, thế là nàng tạp chung toàn bộ ám vệ của Giang Vân.
Đứng trước mặt tất cả các ám vệ nàng tuyên bố: " Cách huấn luyện các ngươi ta sẻ thay đổi một chút, nếu trước đây các ngươi chỉ huấn luyện theo giờ thì sau nài các ngươi sẽ được huấn luyện mọi lúc.
Các ngươi iên tâm cách thức huấn luyện vô cùng đơn giản, các ngươi sẽ ghi tên mình vào tờ giấy, sau đó bỏ vào một cái thùng, các người huấn luyện sẽ bóc thăm, bóc chúng tên ai thì sẽ về đội người đó, các đội khác nhau sẽ tập kích nhau bất kì lúc nào nếu thích trừ lúc ăn và ngủ, kiếm các ngươi dùng sẽ được thay bằng kím gỗ trong quá trình tập luyện để tránh việc làm bị thương lẫn nhau.
Các ngươi đã rõ chưa?"
Nghe nàng nói xong toàn bộ đám người bên dưới đều đồng thanh trả lời " Đã rõ "
Nghe thế nàng gật đầu hài lòng:" Được vậy thì bắt đầu đi, ở đây có tất cả bảy người huấn luyện vậy thì chia làm bảy đội đi "
Nàng vừa dứt lời thì giấy bút cũng đã chuẩn bị xong bọn người đó nhanh chóng xếp hàng có trình tự sau đó tiến lên viết tên mình rồi bỏ vào thùng.
Rất nhanh đám người huấn luyện cũng thực hiện công việc của mình, mỗi vị sẽ hướng dẫn cho hai mươi mốt người.
Sau khi chia đội xong thì nàng cho bọn họ luôi xuống để nghỉ ngơi sớm, ngày mai sẽ chính thức bắt đầu khóa huấn luyện sớm.
Nàng cũng phải quay về ăn chiều, hiện tại nàng đang rất đói a.
Như hiểu được tiếng lòng nàng, khi vừa về đến phòng thì đầu bếp cũng đến hỏi ý nàng có thể dọn thức ăn lên chưa, tất nhiên là nàng đồng ý rồi.
Nơi này dùng để đào tạo ám vệ nên tất cả mọi người sống tại đây đều biết võ công.
Trước khi đầu bếp đi nàng còn căn dặn đầu bếp mang thêm hai cái chén và đũa.
Khi tất cả các món ăn được dọn lên nàng bảo Thu Nhi và Hoa Nhi cùng ngồi xuống dùng bửa cùng, hai người họ ban đầu không chịu nhưng nàng nói mãi họ mới đồng ý.
Thật ra đây không phải lần đầu ba người ngồi ăn cùng nhau, mỗi lần muốn hai người họ ngồi ăn cùng thì nàng phải nói đến khô cả họng thì họ mới đồng ý.
Thức ăn nơi nài rất hợp khẩu vị của nàng, nàng cũng từng có ý định đưa đầu bếp về cung, nhưng hoàng cung rò bó nàng lo bọn họ không quen bởi tại đây không nhiều quy tắc, hơn nữa ở đây vô cùng thỏi mái cùng với họ sống đã quen nếu đổi môi trường sống e là họ sẽ không chịu nổi, nên nàng đã từ bỏ ý định, tính ra thì nàng cũng có tình thương người chứ đùa, đổi lại là người khác chắc cũng chẵng nghĩ như thế.
Đang ăn thì Hoa nhi lên tiếng hỏi nàng:" Công chúa có cần viết thư sai người mang kiếm gỗ đến đây không "
Khuông mặt nàng đơ ra khi biết được mình quên điều quan trọng nàng trong lòng thầm cảm ơn Hoa nhi đã nhắc:" ngươi không nhắc ta cũng quên mất lát nữa ta sẻ viết thư cho hoàng huynh để nhờ huynh ấy sai người mang kiếm đến đây trong tối nay"
Thấy biểu cảm của nàng Thu nhi nhàng nhạt mà lên tiếng hỏi:" công chúa! nếu không phải Hoa nhi nhắc thì có phải người đã quên điều nài rồi hay không"
Nghe hỏi thế nàng không mở miệng đáp trả mà chỉ tặng lại Thu nhi một nụ cười thật tươi.
Thấy biểu hiện của nàng Thu nhi cũng đoán được, tui bề ngoài không biểu hiện gì nhưng trong lòng đang thầm gào thét aaaaa! công chúa ơi! sao người lại có thể quên việc mình cần làm vậy chứ
Thu nhi cùng Hoa nhi ở cạnh Ngọc Yên lâu nên bọn họ cũng cảm nhận được nàng đối với bọn họ vô cùng tốt nên hai người bọn họ vô cùng chung thành với nàng, và tin nàng một cách tuyệt đối, họ chưa bao giờ làm trái ý nàng bởi họ biết nàng làm gì cũng điều có tính toán qua, vì họ tin nàng nên đặt tính mạng vào tay nàng, họ có niềm tin mãnh liệt rằng nàng sẽ chẳng bao giờ hại họ.
Cũng thật mai niềm tin, và sự chung thành của họ đã đặt đúng chỗ.
Sau khi ăn xong nàng cũng nhanh chóng viết một bức thư gửi về cho Khang đế bức thư rất nhỏ được nhét vào cái ống ngay chân bồ câu đưa thư, trong thư yêu cầu chuẩn bị đủ số lượng kiếm rổ đưa đến trong đêm.
Khoảng cách từ nơi này đến hoàn cung cũng gần nên thư sẽ đến nơi rất nhanh.
- --------
Sáng hôm sau mỗi người đều có một cây kiếm gỗ trên tay, vừa mở mắt thức dậy nàng đã nghe tiếng đánh nhau vọng lại.
Sau khi khảo sát tình hình một hồi lâu thì nàng cũng căn dặn những người ở đó một vài lời rồi thu xếp hành lý quay