"Gì dzậy má? Người đặc biệt gì ba?"
Tao hoang mang tột độ. Hắn đang nói cái vẹo gì vậy? Bộ tắm tắm suối nước nóng nên não bị lag mới vậy có đúng không?. Tỏ tình cái kiểu gì mà sến súa. Tao cười gượng với không gian lúc này. Hắn có đôi mắt buồn man mác khi tao vẫn không có thái độ nghiêm túc. Hắn ta thở dài.
"Sao em không bao giờ nghiêm túc hết vậy?"
"Ừ thì, mấy lúc tôi nghĩ mình nên nghiêm túc thì mới vậy thôi. Chứ chúng ta cần gì phải nói chuyện kiểu cách xa vời như vậy?"
"Ồ. Vậy hoá ra từ trước tới giờ em chỉ coi tôi là bạn thôi sao?"
Tao ngây người trước câu trả lời kia. Ánh mắt cố tình lẳng tránh, sao tự nhiên dính vô cái thế bắt buộc này vậy trời. Trả lời sao đây? Hông lẽ nói hoạch ra là tôi chỉ xem anh là chị em? Đừng trách số trời bạc phận hãy trách vì sao hắn sinh ra có cái gương mặt quá ư thụ kia. Tao xin lỗi, ngàn lần xin lỗi. Chỉ muốn ai đó đến đây và cướp lấy trái tim của hắn thôi!. Không lẽ từ chối ta?
Cái suy nghĩ bị dập tắt khi hắn đưa đôi tay thon đai kéo tao lại gần. Cơn gió ban đêm thật mát mẻ. Tao vội nhìn xung quanh, khung cảnh ban đêm có những ánh đèn chấm đỏ, trắng, vàng trong thật đẹp. Từ đây có thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh xinh đẹp kia ở trên ngọn núi này. Thật huy hoàng cũng thật êm điềm. Đang mơ mộng hắn tát cho một phát muốnc lộn nhào như phim Hongkong rồi té xuống nằm sải lai ở đám cỏ dưới sân. Tao ôm mặt quay sang quát. "Nứng lồn hả má?"
"Tôi đang tỏ tình với em đó. Em làm ơn nghiêm túc dùm tôi đi. Chỉ 1 vài phút đồng hồ thôi được không?" Hắn cau mài.
Tôi trố mắt nhìn. Tay xoa xoa bên má.
"Anh thật sự thích tôi ư?"
"Nếu tôi không thích em, tôi đã không rủ đám bạn em đến đây rồi. Không mời em đi đà lạt chơi và cũng đừng hòng bước chân vào đây một bước!"
Hoá ra. Từ truớc tới giờ hắn coi tao là người trong mộng sao? Vậy mà tao lại coi hắn là chị em. Thấy mình thật quá đáng ghê, nhưng thân phận hủ nữ không cho phép tao suy nghĩ hướng tích cực.
"Vậy anh không thích đàn ông sao?"
Hắn nhíu mày "Không! Tôi là đàn ông, tuy tôi có chút gì đó mà em nghĩ là mỹ thụ nhưng tôi thật sự yêu em!"
"Ờ!" Tao gật đầu.
Má ơi biết dị đã không rảnh háng vào đâu rồi. Đúng là khôn 3 năm dại 1 giờ mà. Tự nhiên cái tính tò mò nhiều chuyện chi rồi để bản thân dính vào mấy chuyện khó xử. Rồi phải trả lời sao đây chời?. Từ chối hay là làm bạn đây?... Hắn lại nhìn tao với ánh mắt mong chờ, vừa long lanh vừa có chút tội nghiệp. Thiệt làm máu hủ tao dồn tới não mà. Tao hoang mang không biết nói gì mà cũng không biết nên nói gì. Đầu óc rối bời, trước đó toàn mặt dày tỏ tình với trai thôi mà giờ được trai tỏ tình với mới ghê chứ. Thấy có đôi chút bỡ ngỡ hồi hộp trong lòng. Cảm giác tim đập loạn xạ là sao?.
Tao cố gắng nói thành tiếng.
"A...A...Tôi, tôi có thể...làm..."
"..." Hắn trông chờ.
"Tôi có thể làm mai cho ảnh một người tốt hơn tôi. Thùy mị hơn tôi, và không hay chửi thề lại còn nghiêm túc trong tình yêu nữa. Để tôi làm mai cho anh nha..."
Hắn gạt qua một bên, kéo tay tao. Như trong phim ngôn tình, từ nữ phụ mờ nhạt hoá nữ chính ngôn tình sao?. Thấy có hơi mâu thuẫn...
"Em nghĩ tôi sẽ dễ dàng yêu một người khác sao?"
"...Thế tại sao anh lại thích tôi? Tôi có điểm gì tốt chứ?" Tao bèn hỏi.
"Điểm gì ư?"
Hắn lúc này mới suy nghĩ. Ánh mắt đảo quanh liên tục để nghĩ ngợi, hắn cũng không biết tại sao nên vội lắc đầu. Tao giờ mới có chút bực dọc, ngay cả yêu mà cũng không biết vì sao thì thôi đi. Tao lúc giờ mới miễn cưỡng đáp.
"Vậy là không biết có đúng không?"
"Em cho tôi chút thời gian để suy nghĩ nha! Có được không?"
"Sao cũng được. Tôi buồn ngủ rồi nên đi ngủ trước đây, anh cũng đi ngủ đi rồi mai còn..."
Chưa kịp mở mồm xong hắn đã ghì chặt vai tôi rồi gục mặt xuống, hơi thở ấm áp mùi hương nam tính làm tao có chút động lòng.
"Tôi yêu em lắm! Em ngủ ngon!"
Lại rồi đẩy tao ra. Lúc này tao chỉ biết nói câu đùa giỡn.
"Không thích ngủ ngon. Thích ngủ giật mồng được không? Thích ngủ lăng qua lăn lại rồi té cái ạch xuống đất!"
"...đĩ điên!" Hắn nhăn mặt.
"Nói gì nói chứ chúc anh ngủ ngon!"
Rồi chạy toán loạn ra bên ngoài, chạy nhanh về phòng với tốc độ bàn thờ. Đóng sầm cửa lại rồi mới nhảy bổ lên giường. Hú hí không ngừng, cảm giác thật lạ và cũng thật ngượng. Mùi hương nồng nàn kia vẫn còn thoáng thoảng trên người tao. Nếu quả thật thích như thế sao lại không tỏ tình lúc ở chung phóng luôn nhỉ?. Đến bây giờ thân thiết mới có thể nói ra sao?...
...
Sáng hôm sau. Cả đám VSCN xong rồi mới trò chuyện với nhau xem hôm này ra kế hoạch chơi trò gì. Thế Mỹ hôm qua ngủ ngon lắm nên bây giờ tràn đầy năng lượng, A Đỉnh thì cày phim nên mắt thâm quầng như gấu trúc. Đình An và Trân Châu thì không ai nói Chuyện với ai. Vũ Hào thì đọc sách bên khung cửa sổ. Còn tao thì nằm vật nằm dựa trên ghế sofa. Hôm qua cũng chỉ chợp mắt được 1 chút mà thôi. Suy nghĩ hôm qua vẫn còn hiện lên trên đầu đây này. Vò đầu bức tóc không biết nên nói ra làm sao, đồng ý hay chỉ xem là chị em đây?. Sao tao muốn có ý định muốn hắn yêu nam nhân quá đi. Có phải máu hủ không cho phép tao yêu có đúng không?.
Thế Mỹ thấy dáng vẻ ngáo đá kia bèn hỏi. "Mày bị vong ám hả? Sao mắt thâm quầng rồi thêm cái bản mặt như nín ỉa thế kia?"
"Hông có gì đâu. Tại có chút lag nhẹ thôi!"
"Tao tưởng hôm qua mày chơi trò đôi bạn cùng cày phim với A Đỉnh chứ?" Đình An chống cầm nói.
Nhìn thấy dáng vẻ có chút bất lực kia của tao nên bọn kia không thèm nói gì nữa. Mắc công nói tao lại táp tụi nó nữa thì khổ. Thế Mỹ chợt nhớ đến cái tên đầu đất biến thái kia, quay quất người nhìn nhưng chẳng thấy đâu. Hỏi cả đám. "Cái thằng Thục ra thục vào đâu rồi?"
"Là Thuần Nhã chứ không phải Thục ra thục vào!" Đình An bắt bẻ.
Trân Châu cất giọng lên "Sáng ra cậu ấy bảo có chuyện gấp nên đi đâu mất rồi bảo chiều nay sẽ về!"
"Nó đi đâu cơ? Chắc là đi cua gái hay bắt cóc gái rồi nhỉ! Cái thằng ăn xong rửng mỡ này!" Thế Mỹ vu vơ bảo.
A Đỉnh cười nhếch mép. Thái độ châm chọc khó coi. Tay khoanh trước ngực, điệu bộ xem thường người nó đang nhắc tới.
"Vậy sao? Quan tâm tới nó chưa kìa? Bộ thích nó rồi hả?"
Thế Mỹ sáng ra đã quạo bây giờ còn quạo hơn, đụng ngay cái con giở giở ương ương kia lại y như được tiếp thêm sức mạnh muốn nhào lại đập cho nó liên hoàn tát. Thế Mỹ săn tay áo lên rồi đứng dậy. "Mày thích thái độ không?"
"Ồ. Thích thì sao hả? Mày muốn gây chiến nữa à. Ngon nhào vô!"
"Ồ. Vậy thì hôm nay tao sẽ tẩn cho mày một trận. Đồ láo toét!"
"Chị mày đang đợi đấy. Xem thử có giống như ghế lên đầu đêm hôm qua không?" Gân xanh từng đợt nổi lên.
"Còn bố mày thích ghim xương rồng vào mông mày thấy vì mặt mày ghê!"
...
Cả đám lại ra sức can ngăn. Biết vậy đã không cho hai đứa bây đi theo làm gì để gây sự. Thấy hai đứa như chó với mèo mà thấy mệt dùm á. Đang nhức đầu gặp thêm cái con nhây chó này nữa. Tao mới vội vàng đứng dậy dọng cho mỗi đứa một cái cho xong chuyện. Tính tình đam mê đánh nhau lại nhen nhóm trong người tao. Tao bẻ tay rơm rớp, ánh mắt tựa viên đạn bắn thẳng vào não chúng nó. "Tụi bây thích giang hồ không?"
Hai đứa đó hoang mang nhìn nhau, cái bản mặt không hiểu tiết mục gì sẽ xảy ra nữa. Hình như hôm nay phải dạy dỗ cho tụi nó một trận.
"Mày đang sủa cái đéo gì dậy? Ngon thì nhào vô!" A Đỉnh cười nham nhở.
Thế Mỹ vịnh vai nó, khuôn mặt thấy đổi