"Vậy cô ta nghĩ là ai?" Phải đến lúc này Đồng Duyệt mới lờ mờ nhận ra trợ lý La đã có một đêm xuân rực rỡ.
Nét mặt đối phương vô cùng phức tạp, đầy bối rối: "Diệp tổng chẳng phải… đã kể chuyện này cho cô hay sao?"
"Anh ấy cũng ở đó sao?"
Trợ lý La chẳng biết nên khóc hay cười lúc này nữa.
"Cô giáo Đồng đừng trêu tôi nữa, tôi xấu hổ quá!"
Cô chưa bao giờ có dịp bắt nạt người hiền lành nên chỉ biết ngờ nghệch gãi sống mũi, không biết tiếp tục câu chuyện thế nào.
"Diệp tổng tất nhiên cũng có ở đó.
Hôm đó là ngày chia tay anh ấy, cô Xa đòi Diệp tổng đưa đi bơi, anh ấy sợ mọi người đồn bậy bạ nên kéo cả tôi đi cùng.
Haiz, mà cũng không phải mới lần đầu.
Lúc Diệp tổng tái phát đau dạ dày, lúc ở Bắc Kinh, lúc tăng ca…"
"Khoan đã, trợ lý La, anh nói tái phát đau dạ dày, chính là lần anh ấy phải nhập viện đúng dịp tết sao?"
Trợ lý La nhìn cô vẻ trách móc, "Chuyện đó cô không biết à? À, chắc là hồi ấy hai người đang chiến tranh lạnh, Diệp tổng như muốn hi sinh vì công việc vậy, truyền nước xong là đến công ty làm thêm giờ rồi ngất đi ở văn phòng nên tôi và cô Xa đã đưa sếp về căn nhà ở Ánh trăng hồ sen."
Cô hỏi thời gian cụ thể là vì cô biết bản thân tính tình nhỏ mọn, lần nào cãi nhau cô cũng nhớ rất rõ.
Vì sao họ cãi nhau ư? Có thể lý do là vì chính Xa Hoan Hoan, anh đã tức đến bỏ nhà đi luôn và sập cửa rất mạnh tay.
"Đúng." Trợ lý La gật gù.
Bát mì trên mặt bàn, chậu cây ngoài cửa phòng, lá cây đã che khuất sự thăm hỏi ân cần đến nhiệt tình quá mức của Xa Hoan Hoan.
Chà hai tay lên đầu gối, cô hít sâu, kiềm chế nỗi đau trào dâng trong trái tim.
Cô là người giàu lòng tự ái và cứng rắn, không bao giờ chịu cúi đầu trước Diệp Thiếu Ninh nên mọi chuyện đã trở nên tồi tệ như thế.
Thực ra nếu anh mắc lỗi thì cô cũng không thoát khỏi một phần trách nhiệm.
"Tôi nghĩ Diệp tổng phải yêu cô giáo Đồng lắm mới có đủ kiên trì để từ chối tình cảm rõ như ban ngày của cô Xa."
"Anh ấy đã từ chối sao?" Cô buồn bã nhấp một ngụm nước trái cây.
Trợ lý La nghiêm túc trở lại, "Cô giáo Đồng nói vậy chứng tỏ cô không hiểu Diệp tổng chút nào.
Cô có thể xem tôi như một ví dụ, tôi cũng yêu vợ tôi nhưng khi say, lý trí tôi vẫn không đủ để kiểm soát bản thân.
Cô Xa không như những cô gái bình thường, cô ấy trẻ trung, xinh đẹp, hay cười, đáng yêu, cô ấy như một ngọn lửa hừng hực cháy, liệu có mấy người đàn ông có khả năng miễn dịch với một cô gái như thế? Cô ấy yêu mến Diệp tổng thật lòng, có lẽ do sống ở nước ngoài nhiều năm nên cô ấy không màng điều gì khác, muốn yêu là yêu, không quan tâm hay nghĩ ngợi nhiều, cứ thế dũng cảm xông lên.
Haiz, nếu không phải thế thì chuyện trong phòng thay đồ đã không xảy ra.
Mục tiêu ban đầu của cô ấy chắc chắn là Diệp tổng, rồi trong bóng tối, cô ấy đã tưởng tôi là Diệp tổng."
Đôi mắt cô trợn ngược, cuối cùng cô cũng hiểu ra rồi, Xa Hoan Hoan đã ngủ với trợ lý La!!!
Diệp Thiếu Ninh tính tình thẳng thắn, nhưng chuyện này anh lại không chịu nói rõ, một mặt để giữ thể diện cho Xa Hoan Hoan, mặt khác còn vì trợ lý La.
Vợ anh ta đang có bầu, hai người lại yêu thương nhau như vậy.
Nếu chuyện này bại lộ Nhạc Tĩnh Phân ắt sẽ không bỏ qua cho trợ lý La, và tổ ấm của anh ta cũng có khả năng tan vỡ.
Vì thế Diệp Thiếu Ninh chỉ có thể im lặng.
"Thái Hoa chẳng ai không biết Diệp tổng chính là con rể tương lai của công ty nhưng không ai nghĩ Diệp tổng lại yêu cô giáo Đồng.
Chủ tịch Nhạc là người thực dụng, bà ấy vừa biết Diệp tổng không thể trở thành người nhà mình liền rút hết công việc của anh ấy, chuyển mọi thứ sang cho cô Xa.
Diệp tổng là người lịch thiệp và tử tế, anh ấy vẫn nhớ công ơn dạy dỗ của Thái Hoa nên mới tăng ca thêm giờ, dồn hết công sức bồi dưỡng cô Xa thành trợ lý đắc lực.
Đó hình như chính là giai đoạn hai người mới cưới, Diệp tổng thường thở dài vì không thể dành cho cô một tuần trăng mật lãng mạn, nhưng tôi nghĩ, có lẽ bây giờ là lúc anh ấy bù lại cho cô."
Cô không đáp.
Có người sà vào lòng anh, người đó dịu dàng, quyến rũ, phong tình vạn chủng trong khi cô lại chẳng thèm đếm xỉa tới anh, lúc nào đối xử với anh cũng lãnh đạm, không chỉ một lần đẩy anh ra xa.
Lúc đó anh có thấy đau lòng không? Có bất lực trước cách đối xử của cô không?
Đáng lẽ cô nên tin anh nhưng vì có quá nhiều chuyện làm mờ con mắt cô khiến cô không thể thấy rõ, cũng làm cô mệt mỏi đến không muốn tìm hiểu, cô đã không bình tĩnh ngồi xuống lắng nghe anh giãi bày.
Sự hiểu lầm đó như điều cô hằng mong đợi, dường như cô đã sớm đoán được sự tình, anh không đáng để cô trân trọng, vì thế cô mới bình thản quay gót như vậy.
Thật ra là vì cô sợ bước theo vết xe đổ của Giang Băng Khiết, cô chỉ muốn bảo vệ chính mình thật tốt.
Nhưng đã bao giờ cô nghĩ cho cảm xúc của anh?
Nói đúng ra thì cô và Xa Hoan Hoan rất giống nhau, đều cực kỳ ích kỷ nhưng chí ít Xa Hoan Hoan can đảm hơn cô, là vì cô yêu anh không đủ nhiều chăng?
"Cô giáo Đồng, cô thấy cô Xa… ổn không?" Trợ lý La rón rén hỏi.
Cô không muốn khiến anh tự trách mình thêm nữa, bèn trả lời: "Tôi thấy cô ấy trên tivi hôm khánh thành Thế Kỷ Building, trông rất khỏe." Cô không nói ra chuyện Xa Hoan Hoan có thai.
Có lẽ đứa bé đó đã được âm thầm xử lý rồi.
Hẳn đây cũng là nguyên nhân khiến Xa Hoan Hoan tiều tụy gầy gò như vậy!
Trợ lý La cười khổ, "Tôi muốn đích thân xin lỗi cô ấy nhưng tôi nghĩ cô ấy không muốn nghe đâu."
"Anh đừng nói thì hơn, cứ coi đó chỉ là một giấc mộng xuân thôi."
"Phải, cũng đúng, một giấc mộng xuân không để lại dấu vết gì!" Nhưng anh vẫn phải trả một cái giá rất đắt vì sự cố đó.
Rời khỏi nhà hàng, hai người đi bộ về khách sạn, "Cô giáo Đồng thay tôi gửi lời hỏi thăm tới Diệp tổng nhé.
Chuyện tối nay…" Trợ lý La ấp úng.
"Tối nay có chuyện gì nhỉ?"
Trợ lý La vỗ trán, "Nói chuyện với cô vui thật, cảm ơn đã đi ăn với tôi.
Chuyện này tôi giấu trong lòng lâu rồi, nói ra được dễ chịu quá."
Cô mỉm cười, hai người tạm biệt ở đó.
Cô nghĩ rằng có lẽ trợ lý La cũng không muốn gặp lại người quen ở Thanh Đài.
Anh ta chọn cách ra đi nghĩa là đã chọn sẽ để chuyện này cho dòng sông thời gian cuốn trôi, không bao giờ quay lại nữa.
Mở cửa nhà, bầu không khí mát mẻ liền ập tới.
Gội đầu, tắm rửa, đắp mặt nạ, cô làm mọi việc tuần tự như một cỗ máy, mọi chuyện đã qua như một thước phim lần lượt xuất hiện trước mắt.
Một tối soạn xong giáo án, cô lên giường với đôi chân lạnh toát, cô bịa chuyện nói với anh nếu một