Trợ lý La rất mừng, mặc dù anh ta không tiếp xúc với Đồng Duyệt nhiều nhưng chỉ qua vài lần nói chuyện trên điện thoại, trợ lý La vẫn có ấn tượng rất tốt về cô.
"Tôi đến Thượng Hải công tác."
À, vậy tức là Xa Hoan Hoan cũng đang ở đây! Thượng Hải đường xá chật chội, giao thông ùn tắc.
Cô mỉm cười lịch sự rồi đi vào thang máy, dự tính để câu chuyện kết thúc ở đây.
Trợ lý La lại trở vào thang máy theo cô.
"Cô giáo Đồng ở tầng mấy?"
"Tầng mười." Cô thoáng chau mày, trả lời với thái độ khá dửng dưng.
"Tôi ở tầng chín.
Cô giáo Đồng đến đây nghỉ phép cùng trường hay theo Diệp tổng đi công tác?"
Cô ngước mắt nhìn những con số đang không ngừng tăng lên trên màn hình điện tử: "Có thể xem là nghỉ phép nhưng tôi đi một mình thôi." Cô khéo léo muốn bỏ của chạy lấy người, hoàn toàn không có ý định trò chuyện với đối phương.
Nhưng có vẻ như trợ lý La lại không hiểu ý cô chút nào.
"Tối nay tôi mời cô đi ăn, đối diện là Đậu Lao Phường (1), ngay bên kia đường thôi."
(1) Một chuỗi nhà hàng chuyên lẩu.
"Cảm ơn nhưng tôi thấy hơi mệt, anh đi cùng với mọi người ở Thái Hoa đi." Để chứng minh mình không nói dối, cô còn giơ tay khẽ bóp trán.
"Tôi… đã rời khỏi Thái Hoa gần như cùng lúc với Diệp tổng, bây giờ tôi đang làm việc ở Trùng Khánh."
Đây là một sự bất ngờ nhỏ với Đồng Duyệt.
Trợ lý La cười buồn bã: "Trùng Khánh nổi tiếng nắng nóng chứ không được dễ chịu như Thanh Đài, tôi nhớ Thanh Đài lắm… Tôi cũng chỉ có một mình ở đây thôi, cô giáo Đồng đừng từ chối nữa, sáu giờ ba mươi tôi đợi cô dưới sảnh nhé."
Anh nhìn cô đi ra khỏi thang máy, với nét mặt chân thành và khá nhiệt tình đó, Đồng Duyệt không thể không nhận lời.
Tuy đã hơn sáu giờ nhưng trời mùa hè vẫn còn rất sáng, ánh đỏ nhuộm nửa bầu trời, cây cối bên đường lặng im như tờ, mới đi vài bước lưng áo đã ướt đẫm, cũng may hệ thống điều hòa của nhà hàng vận hành khá tốt, lúc gọi món ăn không khí xung quanh đã tương đối mát mẻ khiến tâm trạng không còn quá khó chịu nữa.
"Cô giáo Đồng không uống rượu được, chúng ta uống nước trái cây nhé?" Trợ lý La nhìn cô hỏi.
Cô thoáng ngạc nhiên, hình như chưa bao giờ cô ngồi cùng bàn với trợ lý La.
"Diệp tổng từng nói với tôi, cô dị ứng cồn, cứ đụng vào là lên cơn hen suyễn.
Nấu cơm ở nhà cô chỉ dùng hành hoa và gừng để tạo mùi hương nhưng ăn lại rất ngon."
Diệp Thiếu Ninh cũng là người hay nói chuyện thế á? "Anh gọi nước trái cây đi." Một khi tâm trạng dễ chịu thì ăn uống cũng thấy ngon miệng hơn, cô nhìn đáy nồi đang sôi sùng sục mà nuốt nước miếng ừng ực.
Từng đĩa đồ nhúng được đặt chỉnh tề trên mặt bàn, trợ lý La gọi khá nhiều hải sản.
Tôm chín trước, anh ta dùng muôi vớt lên để vào bát Đồng Duyệt trước.
"Trùng Khánh cũng nhiều tôm cá, ăn vào là thấy vị hải sản ngập tràn, bà xã tôi nói vậy đó."
"Anh quê Trùng Khánh à?" Cô và Diệp Thiếu Ninh rất hiếm khi nói chuyện về Thái Hoa nên cô không hề biết gì về người trợ lý họ La này.
"Nhà vợ tôi ở Trùng Khánh, vợ chồng tôi chuyển qua đó chủ yếu vì có bà ngoại chăm con giúp."
"Anh có con rồi à?" Trợ lý La trông chỉ trạc tuổi Diệp Thiếu Ninh, cũng coi như thanh niên xuất sắc trong công ty.
Hai mắt trợ lý La nheo lại, vẻ yêu thương tỏa ra thật rõ: "Con tôi sắp được 100 ngày rồi, nhóc con nghịch ngợm mà quấn tôi lắm, tiếc là tôi không có thời gian ở với con nhiều."
"Tại sao?"
"Không phải ở đâu cũng gặp được người sếp biết quan tâm nhân viên như Diệp tổng, bây giờ tôi thường xuyên phải đi công tác, một tháng được ở nhà dăm ba ngày là tốt lắm rồi."
Người này thật biết cách nói chuyện, Đồng Duyệt nhếch mép, "Xa tổng bây giờ cũng được mà."
Tay cầm đũa của trợ lý La run lên, anh ngước mắt lặng lẽ đánh giá Đồng Duyệt.
Thấy vẻ mặt cô vẫn điềm tĩnh thì khẽ hít vào một hơi: "Đúng vậy, có lẽ tại tôi đã quen rồi.
Tôi đi theo Diệp tổng từ hồi anh ấy mới ngồi vào vị trí tổng giám đốc, haha, có thể nói tôi với anh ấy như hình với bóng vậy, có những việc chỉ cần nhìn nhau là hiểu ý liền."
"Như hình với bóng? Anh ấy đi đâu anh cũng đi theo à?"
"Gần như vậy đó."
Cô chỉ thuận miệng nói đùa một câu chứ hoàn toàn không có ý gì khác: "Diệp Thiếu Ninh hẹn hò với người ta anh cũng đi theo làm kỳ đà cản mũi sao? Ví dụ đến những nơi như bể bơi chẳng hạn."
Tự nhiên trợ lý La đỏ bừng mặt, ánh mắt láo liên lảng sang nơi khác, đến mức rơi