Chương 1025
Thiên Diệu Hùng là người ông ta tình cờ làm quen trong một buổi tiệc, sau khi biết được hắn ta chính là thành viên thuộc gia tộc Thiên Diệu, với sự nhạy bén của một người làm kinh doanh, Thôi Cảnh Ba lập tức tìm cách kết thân với hắn ta.
Trong những năm qua, chỉ cần Thiên Diệu Hùng mở lời, Thôi Cảnh Ba chưa từng từ chối qua và không tiếc công đầu tư hàng chục triệu lên người hắn ta, đồng thời thông qua đó còn dâng tặng cho tộc trưởng của gia tộc Thiên Diệu là Thiên Diệu Chân một số tiền khổng lồ với mục đích nhận được sự che chở từ họ.
Một nguyên nhân cực lớn giúp ông ta có thể bình yên lăn lộn tại Thượng Kinh như diều gặp gió trong nhiều năm qua chính là nhờ sự bảo vệ vô hình từ gia tộc Thiên Diệu này.
Có sự ủng hộ của Thiên Diệu Hùng và kêu hắn tới thuyết phục Hoắc Tư Duệ chắc hẳn cô sẽ không dám không thuận theo, nói thế nào thì gia tộc Thiên Diệu cũng là đối tượng mà những doanh nhân bình thường như họ không thể đắc tội nổi.
Cùng lúc đó, Thôi Cảnh Ba đã kêu cao thủ hàng đầu trong đám thuộc hạ là Hồng Trưởng Phong dẫn theo một nhóm người đến khu vực lân cận của trường quay, nếu Hoắc Tư Duệ dám không nghe khuyên bảo liền để Hồng Trưởng Phong chặn giết A Đóa.
Nơi đây là đại bàn của ông ta, không đến lượt Hoắc Tư Duệ ngạo mạn.
Một lúc sau, người phục vụ gõ cửa nói: “Thưa chủ tịch Thôi, có hai vị khách muốn tìm ngài”.
Thôi Cảnh Ba nghe vậy biết được Hoắc Tư Duệ đã tới, ông ta liếc mắt nhìn Thiên Diệu Hùng một cái rồi nói: “Để bọn họ vào đi”.
Ngay lập tức, người phục vụ mở cửa, Hoắc Tư Duệ cùng Lục Hi chậm rãi tiến vào.
Lục Hi lúc này đã cải trang thành dáng vẻ của Lục Thiên Hành với vẻ ngoài hào hoa anh tuấn cũng không kém phần nhanh nhẹn.
Thấy Hoắc Tư Duệ tiến vào, Thôi Cảnh Ba cười ha
Hoắc Tư Duệ vô cảm ngồi xuống cùng Lục Hi.
Thôi Cảnh Ba cười khẩy trong lòng, đến dự Hồng Môn Yến còn dẫn theo một tên bám váy, những tên nhà quê này còn thực sự cho rằng được mời tới dùng cơm thật sao?
Lúc này Hoắc Tư Duệ lên tiếng: “Chủ tịch Thôi à, thủ đoạn của ông đúng là cao thâm, vậy mà có thể nhanh gọn gỡ video quảng bá của chúng tôi, không những vậy còn dùng ‘thủy quân’ bôi đen A Đoá cùng tập đoàn Giai Mỹ, lợi hại!”
Thôi Cảnh Ba nghe vậy lập tức nở nụ cười chế nhạo: “Chủ tịch Hoắc à, cô không thể nói chuyện hồ đồ như vậy, việc gỡ bỏ video quảng bá thì liên quan gì tới tôi cơ chứ, đó đều là do bộ Văn hóa và Tuyên truyền không thể dung thứ, còn về phần ‘thủy quân’ mà cô nói, tôi thấy những gì họ nói đều là sự thực mà thôi”.
Nghe thấy Thôi Cảnh Ba biện giải vô lại như vậy, trong lòng Hoắc Tư Duệ chỉ cảm thấy một trận bực bội: “Ông vì Nhiếp Vi mà trắng trợn kéo phiếu, thu mua phiếu bầu chọn với giá cao, bộ Văn hoá và tuyên truyền cũng không tiện quan tâm tới hành vi gian dối này, ông còn không biết xấu hổ mà nói chúng tôi, đúng là thứ trơ tráo”.
“Chủ tịch Hoắc à, nói chuyện nên khách sáo một chút, chớ quên nơi này là Thượng Kinh, không phải là nơi Bắc man Tây Kinh của các cô, để tôi nói thẳng ra vậy, lập tức kêu A Đoá rút khỏi cuộc thi, nếu không tự gánh lấy hậu quả”, Thôi Cảnh Ba giờ phút này cũng không thèm dông dài với Hoắc Tư Duệ nữa mà trực tiếp uy hiếp nói.