Chương 380
Mấy người chưa kịp hoàn hồn, vẫn run rẩy nói: “Không biết nữa, đang ngủ ở nhà, đến lúc tỉnh dậy thì đã có mặt ở đây rồi”.
Triệu Binh chau mày, ban nãy nghe Diêu Cương và Miêu Ác Lai nói vài câu, anh ta chỉ có thể phán đoán là những người này bị Diêu Cương bắt tới để làm quà gặp mặt kết minh với Miêu Ác Lai, ngoài ra thì cũng không biết thêm gì nữa.
Triệu Binh nói: “Giờ mọi người đều đã được an toàn rồi, không cần lo lắng nữa, ở đây chờ đại sư đi ra để xem anh ấy sắp xếp thế nào thì nghe theo vậy, hiểu chưa?”
Mọi người đều gật đầu.
Bọn họ đều nhìn thấy được Lục Hi thi triển thần uy, đại chiến tông sư, cự thú, tiêu diệt Miêu Ác Lai. Lục Hi là người cứu bọn họ, cho dù rời đi thì cũng phải nói lời cảm ơn Lục Hi trước đã.
Hơn nữa, nơi này kỳ quái hẻo lánh, giờ cho bọn họ đi thì bọn họ cũng chẳng dám, thà ở bên cạnh đại sư còn an toàn hơn ấy chứ.
Cứ như thế, đám người bắt đầu yên lặng chờ bên đầm nước.
…
Lục Hi nhảy xuống đầm nước, sau đó bơi thẳng xuống đáy đầm.
Anh biết, nơi có linh thú như thế này chắc chắn sẽ có đồ gì đó không tầm thường, không thể bỏ lỡ.
Lục Hi không ngừng thâm nhập, mà đầm nước này sâu không thấy đáy. Đến lúc lặn khoảng trăm mét rồi mà vẫn chưa đến nơi.
Mà chiều sâu này đã là cực hạn của con người. Nếu tiếp tục đi xuống thì cơ thể sẽ bị áp suất ép cho nổ tung.
Nhưng với Lục Hi thì chẳng là cái đinh gì, nếu chưa thấy đáy thì anh cứ tiếp tục thôi.
Sau khi lặn khoảng một trăm năm mươi mét thì Lục Hi mới thấy một ánh sáng.
Vì vậy, anh nhanh chóng phi xuống, cuối cùng hai chân cũng đặt lên vật gì đó.
Lúc này, anh mới thấy thứ phát
Loài cây này rất lạ kỳ, rễ mọc khắp đáy đầm, trên mặt rễ cây thon dài mọc những phiến lá dài như kiếm, nhưng toàn thân lại mang màu trắng.
Cành lá màu trắng lan khắp đáy đầm, đong đưa khe khẽ theo làn nước, tỏa ra những ánh sáng li ti, phiêu tán khắp hồ nước, vô cùng thần kỳ.
Khi Lục Hi thấy rõ ràng, mới kinh ngạc hô lên: “Cỏ Ngộ Tâm?”
Anh tìm ra thông tin về thứ này gần như ngay lập tức.
Cỏ Ngộ Tâm!
Đây là một loại thực vật vô cùng hiếm gặp trong tu chân giới. Nghe nói tu luyện bên cạnh nó thì có thể mở thất khiếu, rạng tâm trí, hỗ trợ cho việc nâng cao cảnh giới, là một bảo vật quý giá.
Chẳng trách mà con rết này có thể sử dụng cương khí để tạo ra thủ đoạn đó, hóa ra là do cỏ Ngộ Tâm này ban cho. Nếu anh cứ ở đây tu luyện thì nói không chừng sẽ trở thành một sự tồn tại đáng sợ ấy chứ.
Lục Hi mừng rỡ trong lòng, lập tức đi sang ngồi cạnh cỏ Ngộ Tâm, khoanh chân ngồi tu luyện.
Lúc này, ánh sáng trắng tinh của cỏ Ngộ Tâm chậm rãi bám vào người Lục Hi rồi biến mất.
…
Đến trưa ngày hôm sau, đám người Vương Trạch Nham vẫn nhìn chằm chằm mặt nước. Một lát sau thì Lưu Thiếu Khôn nói: “Mọi người nghĩ liệu vị đại sư này có chết đuối không nhỉ?”
Vương Trạch Nham cùng mọi người gật đầu nói: “Cũng có thể”.
Rốt cuộc thì con người cũng không thể có khả năng sinh tồn trong nước lâu như vậy được. Theo tư duy của bọn họ thì suy đoán như vậy cũng hợp lý thôi.