Cự Long Thức Tỉnh

Chương 704


trước sau

Chương 704

Lúc này, xung quanh sân trước trong khu biệt thự đã bày ra mười mấy chiếc bàn, đám người Hoàng Triển Tường đi tới, một người trung niên thân hình cao lớn dẫn theo hai thanh niên đang thưởng thức phong cảnh cây cối ở trong sân.

“Anh Triệu, không có tiếp đón từ xa, thứ lỗi thứ lỗi”, Hoàng Triển Tường nhiệt tình tiến lên đón.

Người tới chính là gia chủ Triệu Siêu Nhiên nhà họ Triệu ở thành phố Tây Kinh, là cao thủ tiên thiên đỉnh phong, một trong các đồng nhân võ đạo được mời đến.

Lúc này, Triệu Siêu Nhiên cười ha ha nói: “Gia chủ Hoàng làm ra hành động hẹn thi đấu anh Lục vĩ đại như vậy, quả thật tôi muốn xem đến mức không thể chờ đợi được, vì vậy đã đến đây sớm, xin thứ lỗi nhé”.

Trong giọng điệu của Triệu Siêu Nhiên mang theo mùi vị vô cùng giễu cợt.

Rất nhiều người trong giới võ đạo của Tây Kinh đều đã biết thân phận của Lục Hi, thực ra anh chính là Lục Thiên Hành, một đại tông sư chân chính.

Nhưng Lục Hi và Lâm Tiêu đều dặn dò không được phép tiết lộ thân phận của anh, đương nhiên đám người Triệu Siêu nhiên sẽ không dám nói thẳng ra.

Mà khi bọn họ nhận được thiệp mời, nhìn thấy Hoàng Triển Tường muốn hẹn chiến với Lục Hi, trong nhà đều cười đén suýt chút nữa rớt răng.

Lục Hi chính là Lục Thiên Hành, là đại tông sư bá chủ hai tỉnh Tây Bắc và Túc Cam, nhà họ Hoàng ăn phải tim gấu gan báo gì mà lại muốn khiêu chiến với một người kinh khủng như vậy, có phải chê bản thân sống quá lâu rồi không.

Vì vậy tất cả mọi người đều không đợi được muốn đến xem xem nhà họ Hoàng chết như thế nào.

Còn Hoàng Triển Tường cũng cười thầm trong lòng.

Ông ta không phải là không biết những người này tới xem náo nhiệt, nhưng trong thiệp mời đã nói rất rõ, Lục Hi là một bán bộ tông sư, một cảnh giới hậu thiên như ông ta khiêu chiến với một vị bán bộ

tông sư, thoạt nhìn là tự đâm đầu vào chỗ chết, nhưng nào ngờ sau lưng ông ta lại có người khác.

“Mấy người cứ cười đi, đến lúc đó ông đây sẽ cho mấy người khóc”, trong lòng Hoàng Triển Tường hung tợn mắng, nhưng ngoài mặt lại giả vờ như không biết, cười ha hả với Triệu Siêu Nhiên.

Cứ như vậy, khách đến ngày càng nhiều, đại đa số mọi người đều mang theo tâm tư giống như Triệu Siêu Nhiên, đến xem nhà họ Hoàng chết ra sao, trong lời nói đều mang vẻ giễu cợt.

Còn Hoàng Triển Tường từ đầu đến cuối vẫn giả vờ không biết, vừa nói vừa cười với mọi người, nhưng trong lòng cười lạnh. Đợi Lục Hi đến đây, khi An Gia Thần xuất hiện, ngược lại ông ta muốn xem đám người này còn có thể cười nữa không.

Trong nháy mắt đã đến bảy giờ, lúc này bên ngoài cửa hô lên: “Tông sư Lâm Tiêu đến”.

Lúc này, tất cả mọi người trong tiệc đều đứng lên nhìn về phía cửa.

Hoàng Triển Tường cũng không dám thờ ơ, đích thân ông ta ra cửa nghênh đón.

Một lát sau, Lâm Tiêu dẫn theo một tên đệ tử, ông ta thản nhiên cùng Hoàng Triển Tường đi vào.

Mọi người vừa nhìn thấy liền đồng loạt chắp tay hành lễ: “Chào tông sư Lâm”.

Lâm Tiêu đè tay xuống, trầm giọng nói: “Mọi người đừng khách khí, mời ngồi”.

Mọi người theo lời ngồi xuống, Hoàng Triển Tường dẫn Lâm Tiêu đi tới ngồi xuống vị trí cao nhất, đưa tới cho ông ta một ly trà.

Lúc này, Lâm Tiêu nói với Hoàng Triển Tường: “Gia chủ Hoàng, không biết vì sao ông lại muốn khiêu chiến với anh Lục đây?”

Thật ra thì ông ta cũng rất nghi ngờ, đồng thời mang theo chút lo ngại.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện