Chương 705
Theo lý thuyết, cho dù nhà họ Hoàng không biết thân phận thực sự của cậu Lục, nhưng với thực lực cậu Lục đã chém chết Hoàng Chân ở Nam Hồ, nhà họ Hoàng không ai có thể là đối thủ của anh, bọn họ đang phát điên gì vậy?
Trừ phi, bọn họ có cao nhân trấn giữ, nhưng với tiền tài quyền thế của nhà họ Hoàng bây giờ, bọn họ có thể mời được cao nhân gì chứ, Lâm Tiêu thật sự không hiểu.
Lúc này, Hoàng Triển Tường oán hận nói: “Cái tên họ Lục kia giết thiên tài Hoàng Chân của nhà họ Hoàng tôi, lại giết anh cả tôi Hoàng Triển Nghị gia chủ nhà họ Hoàng, thù không đội trời chung này há có thể không báo”.
Nhìn vẻ mặt tràn đầy ý hận của Hoàng Triển Tường, Lâm Tiêu âm thầm lắc đầu.
Uy năng của cậu Lục há một nhà họ Hoàng nhỏ bé có thể lay động được sao, e rằng dõi mắt nhìn toàn bộ Hoa Hạ cũng không có mấy người có thể chấn động được cậu Lục.
Lâm Tiêu thân là ông trùm giang hồ Tây Bắc, quả thực không đành lòng nhìn nhà họ Hoàng tìm chỗ chết như vậy, ông ta trầm giọng nói.
“Gia chủ Hoàng, nghe tôi khuyên một câu, với thực lực của nhà họ Hoàng ông bây giờ căn bản không cùng một đẳng cấp với cậu Lục đâu. Ông phải thận trọng làm việc, dù sao cũng đừng gây ra tai họa ngập đầu cho nhà họ Hoàng”.
Lúc này, Hoàng Triển Tường lại lớn tiếng nói: “Tông sư Lâm, mặc dù Lục Hi hắn lợi hại, nhưng nhà họ Hoàng tôi không sợ, có câu nói có thù không báo không phải là quân tử, họ Lục kia giết liên tiếp hai người nhà họ Hoàng, còn là nhân vật quan trọng như vậy, thù này nếu không báo thì Hoàng Triển Tường tôi nào có mặt mũi đối mặt với anh cả và cháu trai đã chết”.
Một lời của Hoàng Triển Tường nói chắc như đinh đóng cột, khí thế sôi sục, thù
Lâm Tiêu liếc nhìn, ông ta âm thầm lắc đầu, nhà họ Hoàng một lòng tìm chỗ chết, mình khuyên không được, vậy thì mặc kệ Hoàng Triển Tường đi.
Lúc này, Lâm Tiêu cũng không nói nữa.
Mọi người liếc nhìn, thậm chí ngay cả lời của tông sư Lâm Tiêu, Hoàng Triển Tường cũng không nghe lọt, trên mặt Lâm Tiêu đều mang vẻ thất vọng, xem ra nhà họ Hoàng đã quyết tâm muốn tự diệt cả nhà rồi, lửa giận của cậu Lục cũng không phải người bình thường có thể chịu nổi.
Đúng lúc đó, chỉ nghe thấy ngoài cửa hô lên: “Anh Lục đến”.
Mọi người nghe xong liền vội vàng đứng lên, ngay cả Lâm Tiêu cũng không ngoại lệ, mọi người cùng tập trung nhìn về phía ngoài cửa.
Hoàng Triển Tường nhướng mày, cùng lắm Lục Hi cũng chỉ là bán bộ tông sư, tại sao Lâm Tiêu lại cung kính với anh như thế.
Nhưng ông ta cũng không có nghĩ quá nhiều, có An Gia Thần trấn giữ, thần y Diệp và thư ký Vương ở đây, dù người đó có tới, Hoàng Triển Tường cũng không sợ.
Đúng lúc này, Lục Hi và Phù Đồ chậm rãi đi vào, họ cười híp mắt chắp tay về phía mọi người và nói: “Chư vị đều ở đây rồi”.
“Chào anh Lục”.
Dưới chỉ huy của Lâm Tiêu, mọi người cùng chào hỏi Lục Hi, anh gật đầu cười.
Trên mặt Hoàng Triển Tường cực kỳ khó coi.
Đây là ở nhà mình, vậy mà mọi người lại xem trọng Lục Hi như vậy, hoàn toàn không coi ông ta ra gì.
Nhưng Hoàng Triển Tường cũng không nổi giận, mà là chờ kịch hay.