Ngày mai, y sẽ gặp được muội muội dấu yêu nhiều năm.
Trong bất giác, trời tờ mờ sáng, Diệp Tư Quân bị Ngũ Đấu đánh thức.
''Đại nhân, nên dậy rồi, đại tiểu thư....''
''Nương nương sắp trở về rồi, người nên chuẩn bị''
Ngũ Đấu tỏ ra rất vui vẻ.
Nếu dựa theo tuổi tác các công tử quan gia mà tính, thì cái tuổi này của hắn đã có thể chính thức lấy vợ sinh con rồi.
Đáng tiếc ở Diệp gia, hắn chỉ có thể tiếp tục làm một gã sai vặt tầm thường, mang theo nón nhỏ vải đen tuyền, mặc áo gắp màu đen, quần dài vải xám chỉnh tề.
''Ngũ Đấu, ngươi nói ta như vậy, muội muội gặp có khi nào sẽ thất vọng không?''
Diệp Tư Quân chọn thường phục màu đen, đai lưng ngọc gấm quan, mặt mày chau lại, đôi mắt vốn đằng đằng sát khí, giờ phút này chứa đầy sự ôn nhu.
''Thất vọng sao?''
Ngũ Đấu thực sự không hiểu rõ, sờ lên gáy.
''Đại nhân là Đô úy lợi hại nhất Kinh thành, năm đó đi săn còn chiếm vị trí đầu, sao lại thất vọng?''
''Nương nương nhất định sẽ cảm thấy tự hào vì đại nhân''
Ngũ Đấu nhìn nam tử uy phong lẫm liệt, ngay cả mặt mũi đều viết lên ngạo khí lộ rõ, trong mắt đều là sùng kính.
Hắn thực sự không hiểu, đại nhân bình thường dõng dạc, đằng đằng sát khí, thiết diện vô tư, sao đột nhiên biến thành tính tình u buồn như vậy.
suy nghĩ kỹ một chút, có lẽ chính là vì nương nương.
''Đại nhân yên tâm, nương nương trông thấy ngài như vậy, nhất định sẽ rất vui''
''Vậy là được rồi!''
Giọng nói vẫn lạnh như cũ, nhưng nghe kỹ thì đã ẩn ẩn mang theo vui sướng.
...
Dùng qua bữa sáng đơn giản, Diệp Tư Quân bắt đầu chân tay luống cuống.
Một mình đi một vòng trong viện ba gian, lại một vòng nữa, thực sự vô cùng nhàm chán xoa xoa tay.
Lần đầu tiên y ở trong nhà mình lâu như vậy.
Nhìn ngắm chỗ này, dạo chơi chỗ kia, như ngày đầu tiên tới, Ngũ Đấu chạy theo sau lưng y.
''Đại nhân, cái hồ nhỏ này là mới xây, trước kia chúng ta không có bạc, không nỡ tu sửa, đây vì để nghênh đón nương nương, tạm thời tìm người sao đó''
''Phải rồi, còn có bức tường kia nữa, vốn là có một lỗ thủng, cũng may ngài uy danh bên ngoài, cũng không ai dám đến trộm đồ, cho nên vẫn luôn không tu bổ, nô tài đã cùng hai người thợ sửa lại rồi''
''Còn có nóc nhà, vốn bị thủng''
''Biết được nương nương muốn tới, nô tài lập tức tìm người....''
Diệp Tư Quân đi một đường, Ngũ Đấu nói một đường, lần đầu tiên, y thế mà kiên nhẫn.
Đi hai ba vòng, tất cả lời trong bụng Ngũ Đấu đều nói ra hết, mới cười hắc hắc.
''Đại nhân, ngài vốn không phải ở nơi đóng quân thì là ở sân luyện võ, vẫn không bao giờ trở về, mới vừa rồi nô tài bấm báo tình hình trong phủ một lần, ngài cảm thấy có gì không ổn không?''
''Không có!''
Diệp Tư Quân lạnh lùng đáp, tiếp tục di chuyển.
Sau mười mấy vòng, Ngũ Đấu rốt cuộc mệt mỏi thở hồng hộc, không đi theo nữa.
Diệp Tư Quân cũng có chút không chờ nổi.
''Sao còn chưa tới? Trời đã sáng rồi''
Ngũ Đấu cười khổ: ''Trời vừa mới sáng, canh giờ còn sớm, nương nương dẫn theo Hoàng tử và các Công chúa ít nhất phải hơn một canh giờ mới đến được...''
Lời còn chưa dứt, chỉ nghe Diệp Tư Quân quay người rời đi, hơn một canh giờ, y còn có thể luyện kiếm thêm một chút.
...
Hôm nay hiếm khi Diệp Tư Nhàn dậy rất sớm, đều là bị hai tiểu nha đầu Cảnh Châu và Cảnh Nghiên đánh thức.
Trường Uyên và Trường Diễn thì khỏi phải nói, vừa nghe nói sẽ ra ngoài, ngay cả sữa cũng không uống, cơm cũng không ăn, thậm chí ngay cả y phục cũng không muốn mặc.
Diệp Tư Nhàn trốn trong chăn, nhìn một đám tiểu tổ tông líu ríu, chỉ cảm thấy tê cả da đầu, hai mắt biến thành màu đen.
''Đi, các con đều đi trước đi, ít nhất phải để mẫu phi của các con mặc y phục vào đã chứ?''
Diệp Tư Nhàn dở khóc dở cười.
Các nhũ mẫu cô cô vừa dỗ vừa lừa, cuối cùng mang tiểu tổ tông rời đi trước.
Diệp Tư Nhàn vội vàng đứng lên hỏi Viên Nguyệt: ''Lúc đi Hoàng thượng có giao phó gì không?''
Viên Nguyệt cười: ''Nói đồ đạc đã chuẩn bị kỹ càng, để cho nương nương đoàn tụ, còn nói thời tiết không tốt, người sớm quay về''
Nghe vậy, Diệp Tư Nhàn bĩu môi: ''Hẹp hòi''
''Mau giúp ta mặc y phục''
''Dạ''
...
Mặc xong y phục, cùng bọn nhỏ nhốn nháo dùng bữa sáng.
Một nhóm chủ tớ rốt cuộc cũng lên đường.
Xe ngựa lớn rời đi từ thiên môn của Hoàng cung, dọc theo đường lát đá hướng về ngoại ô Kinh thành.
Một canh giờ sau, nàng sắp nhìn thấy ca ca ly biệt nhiều năm, loại cảm