''Hoa phương nghi nói chuyện nên cẩn thận một chút, ngươi nói ta muốn hại ngươi, vậy ta cũng muốn hỏi một chút, ta hại ngươi thì ta được cái gì?''
Diệp Tư Nhàn thẳng lưng giãn ống tay áo, đoan trang ưu nhã nâng chén trà lên, uống một ngụm trà sữa đặc chế.
Ánh mắt Triệu Nguyên Cấp rơi trên người nàng, thấy tiểu nữ nhân thay đổi ở Trữ Tú Cung ăn như gió cuốn, quả nhiên là đại khí ưu nhã, hết sức thanh lịch.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn gần như không thể tin đây là cùng một người.
''Ta ghen ghét địa vị của ngươi? Hay là sủng ái? Hay thứ gì khác?''
Lời nói này phun ra Phùng An Hoài cũng muốn bật cười, cái miệng của Diệp tiệp dư này cũng quá lợi hại, ai mà không biết Hoa phương nghi không được sủng ái cũng không có địa vị cao như nàng.
Quả nhiên, Hoa phương nghi xấu hổ giận dữ vô cùng.
''Ngươi!''
Nàng tức giận đến căng cả mặt, trong đôi mắt đều là ác độc.
''Ta không được sủng ái như ngươi, không có địa vị cao như ngươi, nhưng Diệp tiệp dư, trong cung ai mà không biết ngươi muốn độc bá Hoàng thượng, muốn những kẻ vướng chân vướng tay như chúng ta biến mất?''
Diệp tiệp dư chiếm lấy Hoàng sủng nhiều năm, căn bản không để mắt tới cung quy, dã tâm của nàng sáng tỏ ai mà không biết?
''Câu này cũng không tệ, ngươi đúng là vướng chân vướng tay, ta cũng chính xác muốn ngươi biến mất, nhưng mà...''
Diệp Tư Nhàn buông chén trà xuống, ưu nhã tiếp nhận khăn lụa Xuân Thiền đưa tới, lau lau nước đọng trên khóe môi.
''Nhưng ta khiến ngươi biến mất, cũng sẽ không làm lộ liễu như vậy''
''Đầu óc ta không có lỗ hổng, loại chuyện ngu xuẩn ban ngày ban mặt mưu hại Hoàng phi như vậy, ta sẽ không làm'' Diệp Tư Nhàn cười nhạt.
Hoa phương nghi tức giận muốn chết, vừa định phản bác, lại nghe Diệp tiệp dư nói.
''Trái lại là Hoa phương nghi, y phục của ngươi ẩm ướt róc rách, tóc thì không có ướt, còn không bằng tỳ nữ của ta toàn trên dưới đều ướt đẫm, nói ngược lại một chút, đây là ai muốn ai chết vậy?''
''Ngươi!''
Hoa phương nghi sửng sốt không nói nên lời.
Nàng chỉ có thể nước mắt đầm đìa chỉ vào Diệp Tư Nhàn: ''Ngươi có ý gì, chẳng lẽ ta muốn mưu hại cung nữ của ngươi?''
''Ta cũng đâu có nói vậy!'' Diệp Tư Nhàn cười lạnh, nàng thở một hơi dài nhẹ nhõm vuốt vé nếp uốn trên váy áo.
''Để ta nói, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn mà nói thật đi, nếu không...ta cần phải vì cung nữ của ta mà đòi công đạo''
Hoa phương nghi run rẩy đưa mắt nhìn Đế vương, thấy hắn cũng không có ý muốn làm chủ cho mình.
Đành an phận quỳ trên đất.
''Phải, là thần thiếp đi đường không cẩn thận, suýt rơi xuống hồ, là Viên Nguyệt cô nương làm việc nghĩa cứu được thần thiếp một mạng, lúc ấy thần thiếp ma xui quỷ khiến muốn dùng cái này để hãm hại Diệp tiệp dư, đều là thần thiếp có tội''
Diệp Tư Nhàn hài lòng gật đầu.
''Vậy còn tạm được, Hoa phương nghi, ai cũng nói ngươi xuất thân thế gia đại tộc, sau này những chuyện như vậy nên suy nghĩ rồi hẵng làm''
''Dạ, đa tạ Diệp tiệp dư''
Hoa phương nghi không cam tâm tình nguyện dập đầu.
Triệu Nguyên Cấp từ đầu đến cuối đều ở một bên nhìn, hắn thấy, người bên cạnh nói chuyện làm việc có chút lạ lẫm, lại khiến hắn nhìn bằng con mắt khác.
Sau khi Hoa phương nghi khóc sướt mướt rời đi, Triệu Nguyên Cấp dẫn theo nàng trở lại Trữ Tú Cung.
Đồ ăn đã nguội lạnh, hai người đều không ăn được, Diệp Tư Nhàn gọi tiểu Trù phòng làm vài món quà vặt đến lấp bao tử.
''Gạo nếp dồn ngó sen mà Trù nữ làm thật sự rất ngon, Hoàng thượng nếm thử đi, chắc chắn sẽ thích''
Triệu Nguyên Cấp cho hạ nhân lui, ôm Diệp Tư Nhàn vào lòng.
''Bây giờ học được bản lĩnh, lợi hại như vậy, trước kia nàng mềm mại yếu đuối, người ta bắt nạt tới cửa nàng cũng chỉ muốn né tránh''
''Không phải sao?'' Diệp Tư Nhàn vuốt bụng.
''Ai cũng nói nữ tử trời sinh yếu đuối, bản năng làm mẹ thì mạnh, thiếp không thể cứ yếu đuối, thiếp phải sống thật tốt, bạo hộ con của thiếp''
''Được!''
Triệu Nguyên Cấp vuốt vuốt sợi tóc của nàng, lại hôn lên trán nàng một cái.
''Vậy thì cố gắng, đừng để mình chịu ủy khuất''
''Hoàng thượng, người lát nữa đi xem Hoa phương nghi đi'' Diệp Tư Nhàn bỗng nhiên cười.
''Tại sao, vậy mà nàng còn muốn đẩy trẫm ra ngoài?'' Triệu Nguyên Cấp không thể tưởng tượng nổi.
Diệp Tư Nhàn lại cười: ''Như hôm nay Hoàng thượng đi gặp Trần gia phu nhân và Hứa gia phu nhân, Hoàng thượng, thiếp hiểu người, mặc dù người nhà của Hoa phương nghi không tới, nhưng...bọn họ chưa chắc không biết tình cảnh