Tiểu Hy đang ngà ngà trong men rượu chợt thấy một bóng dáng quen thuộc lướt qua, cô cười gian nói với anh trai.
"Phong đại ca, anh nói đúng, sau này em sẽ tìm được người tốt hơn Triệu Tử Hiên cả vạn lần."
Nói xong Tiểu Hy cầm theo chai bia đi qua tới bàn bên cạnh cửa sổ ngồi xuống bên cạnh một người đàn ông.
"Trùng hợp quá, anh đi uống rượu sao?" Tiểu Hy trưng cái mặt say xỉn ra hỏi.
Hàn Đăng Kỳ không nghĩ là sẽ gặp được cô ở đây, hắn nhìn đôi má ửng hồng, đôi môi đỏ mọng của Tiểu Hy mà trái tim rộn ràng nhảy múa, vội vội vàng vàng cầm chai bia trên bàn cụng vào chai của Tiểu Hy.
"Anh đi gặp bạn, em đi cùng Tử Hiên sao?"
Tiểu Hy nốc một ngụm rượu rồi phất tay chu môi nói: "Em và anh ta ly hôn rồi, cái tên tệ bạc đó chán lắm, em có hứng thú với anh hơn."
Cô chạm nhẹ ngón tay lên môi Hàn Đăng Kỳ trêu chọc, Hàn Đăng Kỳ quắn quéo ngón chân cố kìm lòng mình lại, thời tới rồi, trời độ rồi.
"Tiểu Hy, nếu em đồng ý theo anh thì lúc nào cũng được." Hắn thích cô lâu rồi, rất nhiều lần đề nghị cô đi theo mình nhưng cô đều từ chối, lần gần nhất còn xách dao đòi giết hắn, lần này cô ấy đã nghĩ thông rồi.
Tiểu Hy giấu vẻ mặt coi thường của mình vào trong tươi cười với hắn, con cáo này bị mất đuôi rồi sao? Dễ dụ quá.
"Đăng Kỳ, kể từ hôm nay anh đi đâu em theo đó." Cô kề sát vào tai Hàn Đăng Kỳ nói nhỏ: "Cho dù anh có buôn hàng cấm em cũng theo."
Tiểu Hy rời khỏi tai Hàn Đăng Kỳ tiếp tục nhấp thêm một ngụm rượu.
Hàn Đăng Kỳ ngây người nhìn cô thật kỹ, cô biết hắn đang buôn hàng cấm sao?
Trương Hàn Phong thấy em gái mình ve vãn đàn ông liền đi tới kéo về: "Con bé này, mày say lắm rồi đi về thôi."
Anh còn tưởng đứa em gái ngốc này sẽ đau buồn rất lâu, ai ngờ mới bỏ chồng đã chạy đi kiếm người khác, là ai dạy nó cách sống phóng túng này vậy?
Hàn Đăng Kỳ nhíu mày nhìn Trương Hàn Phong: "Anh có quan hệ gì với Tiểu Hy vậy?"
Trương Hàn Phong lúc này mới nhìn kỹ diện mạo của Hàn Đăng Kỳ, đây không phải là cái tên đứng cùng Triệu xấu xa vào cái đêm đó sao? Phải tránh, phải tránh mới được.
Trương Hàn Phong kéo em gái giấu sau lưng mình trừng mắt hâm dọa người đối diện.
"Tôi là anh trai của nó, sau này các người tránh xa em gái tôi một chút, quen biết với Triệu Tử Hiên kia không có ai tốt cả."
Nói xong anh kéo Tiểu Hy rời khỏi quán rượu, Hàn Đăng Kỳ đăm chiêu nhìn theo, nói như vậy Tiểu Hy thật sự đã ly hôn với Triệu Tử Hiên rồi sao? Thời cơ vàng đã đến rồi.
...
Tiểu Hy yên vị trên chiếc mô tô phân phối lớn của anh trai, hai mắt sáng quắc như đèn ô tô nhìn xa xa phía trước.
Chắc chắn Triệu Tử Hiên có chuyện bí mật đang giấu cô, cô phải nhân cơ hội này điều tra mới được.
Triệu Tử Hiên, em sẽ khiến trái tim anh luôn có hình bóng của em.
*******
Mười hai giờ đêm Triệu Tử Hiên vẫn chưa ngủ, anh nhắm mắt rồi lại mở mắt đợi chờ ai đó, lần trước cũng giờ này Tiểu Hy lén lút leo lên giường ôm anh còn đổ thừa do chính anh đi bắt cô ấy về, hôm nay có như vậy nữa không?
Một giờ rồi hai giờ, chiếc giường rộng chỉ một mình anh cô đơn lẻ bóng.
Triệu Tử Hiên trở mình lấy laptop mở đoạn camera ghi lại vào mấy tuần trước.
Cô gái nhỏ nhắn chật vật với tường rào cao chót vót, hai chân đung đưa tìm cách lẻn vào đây, anh phì cười rồi bất chợt thở dài.
Buổi sáng còn nói sẽ lo cơm cho anh ngày ba bữa mà thoắt cái đã dứt áo ra đi, bạt bẽo thật.
*****
Sáng hôm sau Tiểu Hy thức dậy trên chiếc giường chật hẹp ở căn gác cũ kỹ, cô