Bây giờ, Nhan Du hi vọng Hạ Tử Thu có thể tỉnh lại, cho dù để cô ta đánh đổi mạng sống của mình cũng được.
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Nhan Du như thế này, trong lòng cũng được an ủi.
Cuối cùng, Nhan Du vẫn là một cô gái có bản chất lương thiện.
“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cô làm chuyện quá đáng đâu, chỉ là tôi muốn cô nói chuyện ở bên cạnh Hạ Tử Thu theo kịch bản của chúng tôi mà thôi.”
Thẩm Hạ Lan nói vậy, Nhan Du hơi sửng sờ.
“Cũng chỉ nói chuyện thôi hả?”
“Đúng vậy, chỉ nói chuyện thôi.”
Thẩm Hạ Lan vừa mới nói xong, ở bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa.
“Chị dâu, đại ca kêu chúng tôi đến đây đưa quần áo cho chị.”
“Vào đây.”
Thẩm Hạ Lan nhàn nhạt nói.
Thủ hạ cầm một cái váy màu trắng đi vào.
“Chị dâu, Đại ca nói là để Nhan Du mặc.”
“Đi xuống đi.”
Thẩm Hạ Lan nhận lấy cái váy, sau đó đưa cho Nhan Du.
“Mặc vào đi, đây chính là cái váy mà chị của cô rất thích mặc, cô ấy thích màu trắng, bây giờ cô giả làm chị gái mình để nói chuyện với Hạ Tử Thu, có lẽ là sẽ có tác dụng.”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy là biện pháp của Diệp Ân Tuấn chưa chắc có hiệu quả, nhưng mà cũng chỉ có thể thử một lần.
Hiện tại, Hạ Tử Thu căn bản không có nhu cầu sống, chỉ có thể thử xem sự tồn tại của Cung