Trạm Dực bên kia là quân doanh không thể đi vào, tránh cho nhiều người biết hơn, mạch khoáng cũng bị lộ ra.
Diệp Ân Tuấn gọi người đưa Hàn Hi Thần đi ra.
Diệp Nghê Nghê và Trần Oánh Oánh bị để lại bên chỗ Trạm Dực, Diệp Tranh và Hàn Hi Thần, Dao Lạc, Thẩm Hạ Lan bọn họ đều đến Trương Gia Trại.
Lúc Trương Linh nhìn thấy Diệp Tranh thì hơi sững sờ, lập tức đi đến phòng của Hàn Hi Thần.
“Thế nào? Có cách không?”
Diệp Ân Tuấn vô cùng lo âu.
Mặc dù Dao Lạc không nói gì, nhưng mà cũng nhìn chằm chằm vào Trương Linh.
Trương Linh kiểm tra qua Hàn Hi Thần, thấp giọng nói: “Có thể, bản thân anh ta không có việc gì.
Hoàng kim cổ là cổ vương, có thể thanh trừ hết cổ độc trong người anh ta, mà hoàng kim cổ không tạo ra bất kỳ thương tổn nào với cơ thể, bây giờ anh ta hôn mê bất tỉnh là vì sức chịu đựng của cơ thể không ổn, cùng với hoàng kim cổ còn chưa hoàn toàn dung hợp, chờ sau khi hoàng kim cổ dung hợp hoàn toàn sẽ tỉnh lại.”.
Chap mới luôn có tại — TгùмTruy ện.
M E —
Nghe thấy Trương Linh nói như vậy, Diệp Ân Tuấn cuối cùng cùng thở dài một hơi.
“Vậy ý của cô là hoàng kim cổ trong người tôi cũng không có vấn đề gì?”
Diệp Ân Tuấn vẫn cho là hoàng kim cổ của mình sẽ mang đến thương tổn rất lớn cho mình, dù sao loại cảm giác này rất không tốt, nhưng mà nghe Trương Linh nói hoàng kim cổ vô hại ngược lại còn có ích, không khỏi hỏi nhiều một câu.
Trương Linh có chút muốn nói lại thôi, nhưng mà vẫn gật đầu.
Thẩm Hạ Lan thấy Hàn Hi Thần ổn rồi, lúc này mới khuyên Dao Lạc đi nghỉ ngơi một chút,