“Gặp ai?”
Thẩm Hạ Lan không nghe rõ.
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy hốc mắt cô đỏ lên, anh đau lòng ôm chặt cô hơn nữa.
“Chúng ta đi gặp Chú hai.
Tiêu Nguyệt nói Trương Linh sẽ đưa bà ta đi gặp chú hai Hoắc!”
Thẩm Hạ Lan ghé vào ngực Diệp Ân Tuấn, nghe tiếng trái tim đang đập mạnh mẽ của Diệp Ân Tuấn, trong lòng có chút ngạc nhiên.
“Tiêu Nguyệt cũng tới?”
“Ừm, mặc dù không biết hai người bọn họ tại sao lại hòa hảo, nhưng đúng là vì lực lượng của Tiêu Nguyệt mới buộc Trương Linh giữ vững Trương Gia Trại.
Trước kia anh cảm thấy Trương Gia Trại đối Trương Linh là vô cùng quan trọng, nhưng đến hôm nay anh không cho là như vậy nữa!”
Đôi mắt Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia nghi hoặc.
Thẩm Hạ Lan rút khỏi vòng tay của Diệp Ân Tuấn, nhìn Diệp Ân Tuấn hỏi: “Thế nào? Anh phát hiện Trương Linh có vấn đề sao? Bởi vì bà ta biết nơi ở của chú hai Hoắc nhưng lại không nói cho chúng ta biết, đúng không?”
“Em đối với Trương Linh hình như có cách nhìn khác.”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn nhẹ nhàng mang theo một chút mệt mỏi và khàn giọng.
Thẩm Hạ Lan có chút đau lòng, cô đưa tay đặt lên trên mu bàn tay của anh nhẹ nhàng xoa xoa, thấp giọng nói: “Cho dù Trương Linh có thân phận thế nào thì bà ta vẫn là một người phụ nữ.
Con trai của bà ta chết đi có lẽ là chuyện khiến bà ta hối hận nhất trong đời.
Nếu như là một người