Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânAnh vừa đi khỏi, Tư Duệ không nhịn được mà ghen tị.
"Aaaaa, mày ơi chúng nó thả bả! Ngọt chết tao rồi!"
"Eo ơi đúng khổ mấy thân già này!" Cẩn Mai cũng ồ lên, lại kéo tay cô chất vấn "Mày với anh ta đi đến đâu rồi, hả hả?" - " Đúng vậy khai mau!"
"Anh ta chỉ mới ôm tao, hun trán:)), v..ậy thôi!"
Thừa Hạ chỉ chỉ hai đầu ngón tay, vẻ mặt lúng túng.
"Thật không?"
"Thì.. anh ta hôn tao rồi!"
"...."
"Đúng là nghiệt! Nghiệt mà! Tụi tao đã làm nên việc xấu xa gì mà lại để những mỹ nhân đây ế 17 năm, còn con bạn chúng tao thì nó có thằng bạn trai ngọt ngào hoàn mĩ như thế!"
Hạ Thư lúc này vừa mới tới, đủ nghe câu chuyện, cũng thêm mắm thêm muối.
"Biết đâu nó tạo nghiệp nhiều hơn tụi mình mới được anh ta yêu thì sao?"
"Hahaha"
"....." Khen mình lên cao ngút trời xong lại kéo mình xuống hố đen, đúng kiểu bạn tốt của năm.
-----------
Bỗng nhiên cửa phòng được mở ra, Thừa Trung mặc đồng phục bước vào, nếu như nói vest hợp với Tần Gia Phong bởi vẻ ngoài hoàn mĩ và lịch lãm xen lẫn chút trẻ con, thì Thừa Trung trong bộ đồng phục trung học lại toát lên vẻ gì đó già dặn, trưởng thành hơn. Quá nghịch lý!
Anh giữ nguyên bộ mặt của "thần chết" đến thăm cô, vẫn thản nhiên nói: "Không sao chứ?"
Thừa Hạ bật cười "Anh đến thăm em với vai trò người anh trai hay đến thăm một tử tù với tư cách là ác ma vậy? Anh không diễn cũng giống phết đó!"
"......"
Thực ra mặc dù không gặp nhau quá nhiều, nhưng cô vẫn yêu thích người anh trai này, bởi bây giờ anh là người duy nhất - gắn bó thân thiết, che chở cô mọi lúc mọi nơi, thỉnh thoảng còn lén chu cấp thêm tiền cho cô, chút mánh khóe vặt này sao cô không biết cơ chứ!
"Dạo này gặp cái họa gì - suốt ngày bị ám sát thế?"
"Không phải là người bạn yêu quý của anh hay sao! Tức chết mà!"
Cẩn Mai nhanh nhảu chen chân thêm một câu "Là Tần Gia Phong bạn trai cậu ấy đó anh!"
"...." Ơ có được cái con bạn tốt thì bán đứng nhau à?
Thừa Trung quay ra nhìn cô làm cô có chút bối rối không biết trả lời thế nào, anh lại chống cằm "Phải đòi phí nuôi nấng!
"Hả?" Một hai ba bốn con người trố mắt nhìn anh, vẻ khó hiểu.
"Nuôi nó lớn tướng thế này tốn bao nhiêu tiền của, đâu thể cho không thằng kia được!"
Thừa Hạ té cái rầm, anh trai ơi đây là phí bán em gái hả? Cô đáng giá bao nhiêu đây?
Vừa nhắc đến tào tháo, tào tháo xuất hiện luôn...
Cửa phòng được mở một lần nữa, một anh đẹp trai soái ca cầm chốt cửa, sau đó nhìn ngoài kia cũng xếp hàng thêm mấy anh cũng soái soái ca ca giống anh vừa rồi, xếp hai hàng song song nhau, bê một kệ truyện bước