Trong thông báo của thư ký Trương, nhà họ Triệu cuối cùng cũng hợp tác với nhà họ Phạm , chấm dứt khuyến mãi giảm giá chèn ép tin tức của Tỉnh Xuyên, rất nhanh đã lan truyền khắp cả Tỉnh Xuyên.
Khu làm việc tầng hai tòa nhà Tỉnh Xuyên.
“Cậu chủ Thiên đúng là quá lợi hại, lại có thể thuyết phục được nhà họ Triệu.”
“Thật không thể tưởng tượng nổi, theo lý mà nói nhà họ Triệu chắc chắn sẽ không chịu đồng ý, thật không dám tưởng tượng, cậu chủ Thiên đã thuyết phục nhà họ Triệu như thế nào!”
“Chúng ta đã đánh giá quá thấp khả năng của cậu chủ Thiên rồi.
Không thể không thừa nhận, anh ấy đúng là lợi hại hơn rất nhiều so với cậu chủ Lê Hải Phong.”
…
Sau khi các quản lý cấp cao, cấp trung của công ty biết được thông tin, đều vô cùng phấn khởi, đi báo tin cho nhau, cùng lúc đó họ cũng rất thán phục sự lợi hại của Lâm Thiên, lại thực sự làm được, hơn nữa còn rất nhanh.
Đương nhiên Lê Minh Hằng cũng nhận được tin.
Trong phòng làm việc của tổng thanh tra tài vụ Lê Minh Hằng .
Sắc mặt của Lê Minh Hằng , cực kỳ khó coi.
“Chết tiệt! Chết tiệt! Sao lại có thể như này? Nhà họ Triệu đang làm trò gì!”
Lê Minh Hằng tức giận đấm lên bàn, ông ta có nằm mơ cũng không thể ngờ, những điều Lâm Thiên nói lại là sự thật, ông ta có nằm mơ cũng không thể ngờ, Lâm Thiên lại thực sự có thể thuyết phục được nhà họ Triệu!
Chuyện này khiến cho kế hoạch của bọn họ, sụp đổ trong chớp mắt!
Ngay sau đó, Lê Minh Hằng lặng lẽ gửi tin nhắn, gửi tin tức này cho Phạm Nhật Long.
…
Trong biệt thự nhà họ Phạm .
“Rắc!”
Phạm Nhật Long đang uống trà, sau khi nhận được tin nhắn, bóp vỡ chén trà rắc một tiếng.
“Nhà họ Triệu chết tiệt, lại dám lật lọng!” Trong mắt Phạm Nhật Long lóe lên lửa giận.
Bởi vì sự rút lui của nhà họ Triệu, đã phá tan kế hoạch của Phạm Nhật Long, anh ta đương nhiên tức giận.
Ngay sau đó, Phạm Nhật Long gọi điện thoại cho ông cụ nhà họ Triệu, thế nhưng gọi mấy lần, đều không có ai nghe.
“Nhà họ Triệu này được lắm, nhà họ Phạm tôi sẽ khiến các người phải trả giá lớn!” Phạm Nhật Long nói hung dữ.
…
Sáng ngày hôm sau.
Lâm Thiên lái chiếc xe Porsche 918, xuất phát từ căn biệt thự, hướng tới khách sạn Đông Thành, đây là một khách sạn năm sao, cũng là địa điểm tổ chức buổi tiệc ngày hôm nay.
Theo những gì Lâm Thiên biết, bữa tiệc hôm nay, là bữa tiệc từ thiện.
Bãi đỗ xe của khách sạn, xe sang nhiều như nước.
Lâm Thiên ở cổng vào bữa tiệc tại tầng hai của khách sạn, sau khi đưa thư mời mà ông ngoại cho mình, liền suôn sẻ tiến vào buổi tiệc.
Hôm nay là nơi lịch sự, đương nhiên Lâm Thiên sẽ mặc đồ tây.
Sau khi tiến vào bữa tiệc, Lâm Thiên liếc mắt nhìn lướt qua, buổi tiệc được bày trí vàng lấp lánh, ở hội trường đã vô cùng náo nhiệt, các ông chủ lớn, các nhân vật có tiếng của tỉnh Tây Xuyên, dựa vào mối quan hệ của mỗi người, vây quanh lại tụ tập nói chuyện chém gió, gia tăng tình cảm.
Trên sân khấu của buổi tiệc, thậm chí còn có một vài ca sĩ khá là có tiếng tăm, nhảy múa ca hát góp vui cho bữa tiệc!
Những người nổi tiếng này, Lâm Thiên đã từng nhìn thấy trên ti vi.
“Lâm Thiên!”
Lâm Thiên vừa tiếc vào bữa tiệc, thì nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng từ phía sau truyền đến.
Lâm Thiên quay đầu nhìn, hóa ra là Triệu Linh.
Cô là cháu gái của ông cụ nhà họ Triệu, tham gia buổi tiệc từ thiện ngày hôm nay, đương nhiên không có gì kỳ lạ.
Hôm nay Triệu Linh mặc một bộ váy tơ tằm màu trắng, cộng thêm cách trang điểm tinh tế đúng chỗ, trông càng xinh đẹp có khí chất.
“Lâm Thiên, anh mặc đồ tây thật đẹp trai!” Triệu Linh cười nói.
“Cô cũng vậy, hôm nay rất xinh đẹp.” Lâm Thiên khẽ mỉm cười.
“Vậy ý anh là, tôi bình thường không xinh đẹp rồi.” Triệu Linh bĩu môi nói.
Lâm Thiên vội vàng xua tay: “Ấy, tôi không có ý đó, ý tôi là …, hôm nay cô vô cùng xinh đẹp.”
Triệu Linh che miệng cười: “Tôi trêu anh đó, xem anh lo lắng kìa.”
Lâm Thiên nghe vậy, chỉ đành cười ngượng.
“Đúng rồi Triệu Linh, giới thiệu với cô một chút, đây là bạn tôi Lang Hải.” Lâm Thiên lên tiếng giới thiệu.
“Xin chào cô Triệu.
Tôi là bảo vệ của anh Thiên.” Lang Hải mở miệng nói.
“Chào anh Lang Hải.” Triệu Linh lên tiếng chào hỏi.
Sau đó hai người lại trò chuyện vài câu.
“Đúng rồi Lâm Thiên, trong buổi tiệc, anh có bạn bè gì không?” Triệu Linh đột nhiên hỏi.
“Tôi mới đến không lâu, những người ở trong bữa tiệc, tôi thậm chí còn không quen, ngoại trừ cô.” Lâm Thiên mỉm cười buông tay.
“Vậy thì anh đi cùng tôi đi.” Triệu Linh nở nụ cười.
Lúc này, bảy tám người nam nữ trẻ tuổi đi tới.
Có thể vào đây, đương nhiên bố mẹ của bọn họ đều là những nhân vật lớn trong thương mại và chính trị.
“Chị Triệu Linh.”
Bảy tám người nam nữ trẻ tuổi này, nhao nhao chào hỏi Triệu Linh.
“Chị Linh, người này là ai vậy? Sao trông lại lạ mắt như này? Không lẽ… là bạn trai chị.” Bọn họ đều nhìn sang Lâm Thiên.
Một người đàn ông tóc vàng trong đám đó, thì lại cười nói: “Không lẽ là trai nhỏ mà chị Linh bao nuôi đấy chứ?”
“Ha ha!”
Câu này vừa nói ra, bảy tám người nam nữ trẻ tuổi này, tất cả đều cười lớn ha ha.
Lâm Thiên nhíu mày: “Tóc vàng, ăn nói phải biết suy nghĩ, đừng giống như đồ ngu xuẩn, cho dù bố anh có ở đây, cũng không dám nói như vậy với tôi!”
Sau khi tóc vàng nghe được câu nói này của Lâm Thiên, lập tức trở nên mất vui.
“Trai nhỏ, địt mẹ mày chửi ai là đồ ngu xuẩn đấy, mày biết tao là ai không? Bố mày là con trai của chủ tịch tập đoàn Kim Nhuận.” Tóc vàng ngẩng đầu ưỡn ngực.
“Vậy anh có biết tôi là ai không?” Lâm Thiên cười lạnh lùng.
Triệu Linh ở bên cạnh, đã