Trong khoảng thời gian ngắn, không khí đột nhiên ngưng đọng, Tần Mộ Dao một thân hắc y từ chỗ ẩn thân đi ra, xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Mà lúc này nàng đang khϊếp sợ với những gì vừa nghe thấy.
Thân phận? Thân phận của phụ mẫu không phải là Gia chủ và phu nhân đứng đầu trong bốn phủ sao? Chẳng lẽ còn có thân phận gì khác? Nghe bọn họ nói chuyện vừa rồi, nàng ẩn ẩn cảm giác được, thân phận này dường như có liên quan đến Bắc Tĩnh quốc!Bắc Tĩnh quốc?Tần Mộ Dao tìm tòi tin tức về Bắc Tĩnh quốc trong đầu.
Bắc Tĩnh quốc ở phương bắc đại lục, giáp với phía bắc của Tây Nhạc quốc, ngoại trừ mùa hè vô cùng nóng bức, trên cơ bản quanh năm bị băng tuyết và rét lạnh.
Hoàng thất Bắc Tĩnh quốc họ Tấn, Tần Tấn?Liên tưởng đến những điều mình vừa nghe được, Tần Mộ Dao nhất thời cả kinh, theo bản năng nhìn phu thê Tần thị.
Chẳng lẽ phụ thân có liên quan đến Hoàng thất Bắc Tĩnh quốc?“Dao Nhi, tới nơi này làm gì? Đây không phải là nơi con nên đến, mau rời đi!”Tần phu nhân vội vàng nói, vừa rồi bà nhìn ánh mắt Dao Nhi, dường như có một tia nhìn thấu bí mật, bà biết hiện tại nữ nhi trí tuệ hơn người, có khi còn hơn cả nam nhi, vừa rồi bọn họ nói chuyện, Dao Nhi nhất định đã sinh ra hoài nghi.
“Phụ thân, mẫu thân, Hoàng Thượng vì kiêng kị thân phận hai người mới nhốt vào đây sao? Thân phận của hai người… là gì?”Tầm mắt Tần Mộ Dao dao động giữa hai người, muốn tìm ra chút manh mối từ vẻ mặt của bọn họ.
Quả nhiên, nàng vừa hỏi ra miệng, phu thê Tần Tấn liếc nhìn nhau, vẻ bất đắc dĩ và do dự của họ không lọt khỏi tầm mắt lợi hại của Tần Mộ Dao.
Lúc này, nàng càng thêm xác định ý nghĩ trong lòng mình.
Nàng quan sát thiên lao, nơi này không giống thiên lao bình thường, dường như được bố trí tỉ mỉ cẩn thận, có thể thấy được, mặc dù đã nhốt phụ mẫu vào thiên lao, Hoàng Thượng vẫn giữ lễ với bọn họ như trước.
“Dao Nhi, có một số việc không phải nói hai ba câu là có thể rõ ràng, huống hồ nơi này cũng không phải chỗ tốt để nói chuyện, thế nên, con hãy đi về trước, mọi việc chờ chúng ta ra ngoài nói sau!”Tần Tấn dường như đã biến thành người khác, chẳng giống chút nào với người không có gì đặc biệt trước kia, làm cho người ta cảm giác được sự kiên định, an toàn.
“Phụ mẫu khi nào thì được ra ngoài?”Tần Mộ Dao đột nhiên hỏi, lại khiến phu thê Tần thị đều ngẩn ra.
Hai ngày trước Tiên đế Bắc Tĩnh quốc băng hà, chỉ để lại một Hoàng tử năm tuổi nối ngôi, lúc này Bắc Tĩnh quốc đã sắp hỏng, đại thần Bắc Tĩnh quốc đều cực lực chủ trương tìm tiền Thái Tử đã rời cung hơn mười năm trước trở về chủ trì đại cục, mà thân phận bọn họ…Hai người liếc nhau, cũng không khỏi thở dài.
Bọn họ khi nào thì có thể ra ngoài? Bọn họ cũng không biết rõ.
Nếu Hoàng Thượng đã nhốt bọn họ lại, muốn được thả đi chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy.
Tần Mộ Dao quan sát thấy vẻ mặt của hai người, đang muốn hỏi thêm cái gì, đột nhiên đúng lúc này, bên ngoài vang lên âm thanh ồn ào, phu thê Tần thị rõ ràng cả kinh, Tần phu nhân lập tức nắm lấy tay Tần Mộ Dao, đảo mắt nhìn về phía Chân Văn, nghiêm túc nói:“Chân Văn, nếu ngươi còn bận tâm về tình nghĩa nhiều năm trước, xin ngươi mang theo nữ nhi của ta bình an rời khỏi nơi này!”Trên mặt Chân Văn lộ vẻ khó xử, nhưng cũng không thể cự tuyệt, thở dài, cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng.
“Dao Nhi, đi theo lão rời khỏi nơi này, đừng để cho người ta phát hiện ra con, con không thể xảy ra chuyện gì được.
Con yên tâm, phụ mẫu ở trong này rất ổn, không có việc gì!”Tần phu nhân lo lắng nói, từ dưới tay áo rộng thùng thình, âm thầm đưa một vật gì đó vào trong tay Tần Mộ Dao, lập tức đẩy Tần Mộ Dao ra ngoài.
Tần Mộ Dao cảm nhận được động tác của Tần phu nhân, trong mắt hiện lên một vệt sáng, nắm chặt vật không biết là gì trong tay, nhìn hai người bên kia song sắt.
“Phụ thân, mẫu thân, hai người hãy cố gắng bảo trọng!”“Đi thôi!”Tần Mộ Dao xoay người bước ra khỏi cửa, thản nhiên nói với Chân Văn một câu, nhất thời khiến Chân Văn giật mình.
Ngữ khí vừa rồi của nàng, có một loại khí phách oai phong khác thường khiến trong lòng ông khẽ run lên, trong mắt xẹt qua một chút