Mạc lão gia, Mạc Đại thiếu gia, Mạc Nhị thiếu gia, Mạc Nhị phu nhân ngồi ở chủ vị.Các quản sự của sản nghiệp Mạc phủ đều được triệu tập trong đại sảnh Mạc phủ, cùng đợi Gia chủ Mạc gia Mạc lão gia tuyên bố sự việc.
Dường như không ai mở miệng, nhưng một vài ánh mắt ngẫu nhiên giao nhau, tiết lộ nghi hoặc trong lòng họ lúc này.Hội nghị hôm nay dường như long trọng và nghiêm túc hơn các cuộc hội nghị hàng năm khác.Mạc Nhị phu nhân như có chút đăm chiêu nhìn thoáng qua Mạc lão gia.Hôm nay các thương gia quản sự đều đến đây, rốt cục lão gia muốn làm gì?Đột nhiên một ý tưởng nảy lên trong đầu bà, Mạc Nhị phu nhân lập tức cả kinh, trong lòng ngầm có dự cảm không hề tốt.Hay là…Lại nhìn Mạc Thiếu Khanh, lúc này hắn vẫn giống như ngày thường, vẻ mặt tươi cười khiến người ta đoán không ra, nhưng trong cặp mắt kia xẹt qua một chút kiên định lại khiến bất an trong lòng Mạc Nhị phu nhân càng thêm mãnh liệt.Mạc Nhị thiếu gia Mạc Thiếu Ngạn mặc một chiếc áo choàng màu xanh, hắn đã được rèn luyện trong sản nghiệp Mạc gia từ rất sớm, nay cũng đã là một người giỏi giang, có thể được coi là vĩ đại, nhưng dưới vầng hào quang của Mạc Thiếu Khanh, hắn lại có vẻ không có tiếng tăm gì.“Hôm nay triệu tập các vị đến đây, là có chuyện quan trọng cần tuyên bố! Các vị đều là công thần của Mạc gia, Mạc gia lớn mạnh như vậy, các vị đều đã dốc sức.
Các vị cũng biết, ta cũng đã già, thân thể sớm đã suy nhược, nhân dịp hôm nay, lão phu muốn truyền vị trí Gia chủ này cho Thiếu Khanh, hắn là Đại thiếu gia Mạc gia, năng lực các vị đều đã chứng kiến, hy vọng về sau các vị có hắn dẫn dắt, sẽ càng cống hiến để Mạc gia phát triển hơn nữa.”Ngữ khí của Mạc lão gia vô cùng nghiêm túc, lời của ông như quả bom quăng xuống, đánh vào Mạc phu nhân và Mạc Thiếu Ngạn.“Lão gia, người…”Mạc phu nhân không phản ứng kịp, đang muốn mở miệng lại ngại có nhiều người, không biết nên nói thế nào, dừng một chút lại tiếp lời:“Lão gia, thân thể của người vẫn còn khỏe mạnh, không cần phải vội vã truyền gia nghiệp như vậy…”Mạc Thiếu Ngạn cũng thay đổi sắc mặt.Phụ thân đem vị trí Gia chủ và sản nghiệp Mạc gia truyền hết cho đại ca, vậy công sức của hắn bỏ ra nhiều năm như vậy ở các hiệu buôn thì tính sao?Nhìn về phía Mạc lão gia, trong mắt nồng đậm không vui, trong lòng cực bất bình.Ánh mắt Mạc lão gia khẽ động.Sao ông lại không biết rõ ý nghĩ trong lòng Mạc Nhị phu nhân, Thiếu Ngạn là nhi tử của ông, nhưng trên tất cả các phương diện đều không vĩ đại bằng Thiếu Khanh, huống hồ, gia nghiệp Mạc gia này vốn nên là của Thiếu Khanh.
Lập tức hung hăng trừng mắt liếc nhìn bà một cái.“Chuyện này đã quyết định như vậy, những chuyện sau này đều do Thiếu Khanh định đoạt, các vị cũng đừng xin chỉ thị hay đánh giá của ta, ta tin tưởng, Thiếu Khanh sẽ làm tốt hơn ta rất nhiều!”Chỉ một câu, khiến hy vọng vốn có trong lòng Mạc Nhị phu nhân và Mạc Thiếu Ngạn đều tan biến trong nháy mắt.
Đột nhiên, bà như bất chợt nhớ tới điều gì, ánh mắt tìm kiếm giữa những chưởng sự trong đại sảnh, ra hiệu bằng ánh mắt với bọn họ.Mấy người đó đều là người nhà thân mẫu của bà, hy vọng bọn họ có thể đứng ra tranh thủ cơ hội cho Thiếu Ngạn.Nhưng, tất cả những động tác của bà không sót chút nào lọt khỏi tầm mắt của Mạc Thiếu Khanh.
Mạc Thiếu Khanh vẫn giữ dáng vẻ tươi cười như trước, trong lòng lại âm thầm tính toán.“Thiếu Khanh mới cầm quyền, về sau còn đến chỗ các vị làm phiền, xin các vị hỗ trợ nhiều hơn, các vị không ngại để Thiếu Khanh kiểm tra sổ sách của vài hiệu buôn để làm gương chứ?”Thanh âm của Mạc Thiếu Khanh dịu dàng như nước, nhưng các vị chưởng sự quản lý các hiệu buôn đều biết, dưới nụ cười dịu dàng vô hại đó rút cục hắn đang tính toán cái gì thì không ai hiểu nổi.Nghe thấy hắn nói muốn kiểm tra sổ sách để làm gương, trong lòng vài thương gia bắt đầu thấy bất an, ánh mắt lóe lên, nhưng không có cách nào ngăn cản được.Mạc Thiếu Khanh cười nhìn mọi người.Trên thực tế, trước đó, hắn đã sớm nắm rõ chi tiết toàn bộ các hiệu buôn thuộc sản nghiệp Mạc gia, người nào ăn hối lộ, người nào có tư tâm, trong lòng hắn đều đã rõ, chỉ có điều chưa phải lúc nói ra, dù sao cũng còn có lúc dùng đến những người đó.Nhưng mà, lấy hai nhà để răn đe cũng là vô cùng cần thiết!Khóe miệng giương lên một chút ý cười, ánh mắt đảo qua mọi người một lượt, thành công nhìn thấy trên mặt vài người bắt đầu đổ mồ hôi, cuối cùng nhắm mắt, nhợt nhạt uống một ngụm trà, thanh âm bình tĩnh như nước từ trong miệng hắn thốt ra:“Hai vị quản sự Vũ Hiên các và Như Ý lâu đều đem theo sổ sách đầy đủ chứ?”Vừa nói xong, trong lòng vài người thở phào nhẹ nhõm, mà lòng bàn tay hai người bị điểm danh lại toát mồ hôi lạnh.Mạc Thiếu Khanh buông chén trà, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thẳng mắt hai người kia.Không sai, đó là hai người nhà thân mẫu của Mạc Nhị phu nhân!“Hai vị không mang theo sao? Có cần Thiếu Khanh phái người quay lại lấy không?”Ánh mắt nhu hòa của Mạc Thiếu Khanh nhìn hai người, lại khiến hai người đó đều nhịn không được mà run run.Trong lòng Mạc Nhị phu nhân cả kinh, bà biết rõ người nhà thân mẫu làm gì, nay Mạc Thiếu Khanh dùng bọn họ để rung cây dọa khỉ, dụng ý không cần nói cũng biết.
Bà nhìn về phía hai quản sự kia, nhưng cả hai quản sự lại đang cố ý lảng tránh ánh mắt của bà.“Mang theo, có mang theo…”Hai người kia vốn định gây khó dễ, nhưng tình hình trước mắt, bản thân họ còn khó bảo toàn, làm sao còn tâm tư đi giúp Mạc Nhị phu nhân? Họ cũng hiểu rõ được tình thế, hiện tại người cầm quyền là Mạc Đại thiếu gia, điểm này trước sau không thể thay đổi!Mạc Thiếu Khanh vừa lòng nhìn ánh mắt mấy người giao nhau, sai người mang sổ sách lên, tùy tay lật xem trong chốc lát, đột nhiên, ‘bộp’ một tiếng, sổ sách trong tay Mạc Thiếu Khanh bị hung hăng ném xuống đất, các quản sự trong đại sảnh căng thẳng không dám ngẩng đầu lên.Quản sự của Như Ý lâu và Vân Hiên các hai chân run run, giây tiếp theo, ngã xụi lơ xuống đất.Mạc Đại thiếu gia nhìn ra manh mối gì sao?Trong lòng bọn họ không ngừng bất an, hai bộ sổ sách đó họ đã cố ý gia công tinh tế mới dám lấy đưa lên, nhưng dường như họ đã xem nhẹ năng lực của Mạc Thiếu Khanh.“Bình thường Mạc gia không hề bạc đãi các vị, vậy hy vọng các vị cũng không cần bạc đãi Mạc gia mới phải, quan hệ của chúng ta như môi với răng, hy vọng các vị biết rõ điểm này.
Hai vị quản sự đây, sổ sách không chính xác, các vị thấy nên xử lý thế nào?”Ngữ khí của Mạc Thiếu Khanh đột nhiên trở nên lạnh như băng, nhưng trên mặt vẫn tươi cười như trước, lại càng khiến cho người ta không rét mà run.“Đại thiếu gia, Đại thiếu gia về sau chúng tôi không dám nữa, xin Đại thiếu gia tha thứ cho chúng tôi lần này…”Hai người đó lo sợ nơm nớp quỳ trên mặt đất.Đãi ngộ của hiệu buôn Mạc gia quả thật là tốt nhất trong giới, bình thường chẳng những Mạc gia không hề bạc đãi bọn họ, ngược lại ngày lễ ngày tết lại còn có thêm hồng bao.
Phúc lợi như vậy, đốt đèn lồng đi tìm cũng khó thấy, bọn họ không thể vì chuyện này mà mất nhiều hơn được!Những người khác cũng đều nghe rõ những lời hắn nói, trong lòng vụиɠ ŧяộʍ vã mồ hôi lạnh.Việc này nên xử lý thế nào? Bọn họ cũng không dám mở miệng, nếu nói nghiêm trọng, chẳng may tra đến mình, đó chẳng phải là bê đá đập chân mình sao? Chẳng may nói nhẹ, lại khó tránh khỏi khiến người ta sinh ra hoài nghi, nên làm gì bây giờ?Trong khoảng thời gian ngắn bọn họ cũng rối loạn phương hướng.Mạc Thiếu Khanh nhìn biểu hiện của bọn họ hết một lượt, không người nào không chột dạ nơm nớp lo sợ.
Ý cười trên khóe miệng càng lúc càng lớn, một lần nữa bưng chén trà trên bàn lên, nhìn lá trà nổi bên trong, lại mở miệng.“Các vị quản sự xem như thế này có được không, hủy bỏ tư cách quản lý của quản sự Như Ý lâu và Vân Hiên các, nếu hai vị còn muốn tiếp tục làm việc ở hiệu buôn Mạc gia, vậy thì hãy bắt đầu từ việc làm tiểu nhị, nếu hai vị không muốn làm, Thiếu Khanh sẽ chuẩn bị cho các vị một ít ngân lượng, các vị trở về dưỡng lão cũng được!”Trong lòng hai vị quản sự Như ý lâu và Vân Hiên các cả kinh.
Bắt đầu lại từ việc làm tiểu nhị? Làm vậy thì họ biết để mặt mũi vào đâu? Nhưng nếu không tiếp tục làm ở hiệu buôn Mạc gia, một nhà già trẻ đều còn cần nuôi sống, cho dù có đến nhà khác, họ cũng không thể leo ngay đến chức vị quản sự được!Trong lòng cẩn thận ngẫm lại, chỉ có cắn răng lựa chọn phương án trước.Mạc Thiếu Khanh có được câu trả lời của họ, nhìn những người còn lại, tiếp tục nói.“Ba ngày sau, ta sẽ tra soát lại toàn bộ sổ sách của các hiệu buôn, nếu phát hiện sai phạm tương tự như hai vị quản sự đây, thì cứ xử phạt giống hai người họ!”Lời Mạc Thiếu Khanh vừa dứt, trong lòng các quản sự khác đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời cũng bắt đầu cảnh giác.
Xem ra sau khi trở về dù thế nào cũng phải bổ sung lại những tài vật bị thiếu hụt!Mạc Thiếu Khanh đạt được mục đích, vừa lòng nhìn mọi người, đang định giải tán.Đúng lúc này, Mạc Yên vội vã chạy vào, không để ý đến ánh mắt mọi người đang tập trung vào mình, rất nhanh kéo cánh tay Mạc Thiếu Khanh, vội vàng đi ra ngoài.Sự việc bất ngờ xảy ra khiến trong lòng Mạc Thiếu Khanh dâng lên nghi hoặc.Mạc Yên vốn trầm ổn dịu dàng, càng chưa từng thất lễ trước mặt nhiều người như vậy, hành động hôm nay khiến hắn lập tức sinh ra một tia bất an.“Yên Nhi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?”Mạc Thiếu Khanh nghiêm túc hỏi, trong lòng ngầm có chút bất an.“Đại ca, ca nhanh đi ngăn cản bọn họ, bằng không sẽ không kịp!”Mạc Yên lo lắng nói, chỉ cần nghĩ đến lúc Tề Duệ vội vàng mang theo Tần Mộ Dao rời đi, trong lòng Mạc Yên càng thêm bất an.“Ngăn cản ai?”Trong mắt Mạc Thiếu Khanh xẹt qua một tia sáng nghiêm túc, bắt lấy cánh tay Mạc Yên, lông mày nhíu chặt, người đầu tiên nghĩ đến là Dao Nhi.Mạc Yên bất chấp cánh tay đau đớn, nhìn về phía Mạc Thiếu Khanh.“Duệ Vương gia dẫn Tần Mộ Dao đi vào Hoàng cung, nói là muốn lập tức thỉnh Hoàng Thượng hạ chỉ tứ hôn! Đại ca, ca nhanh đi…”Mạc Yên còn chưa kịp nói hết câu thì đã thấy thân ảnh trước mắt chợt lóe, giây tiếp theo, Mạc Thiếu Khanh cũng biến mất, xoay người nhìn về phía cửa, trong lòng Mạc Yên chỉ có chờ mong:Hy vọng đại ca có thể đuổi kịp, hy vọng đại ca có thể ngăn cản!***Trong bóng đêm một chiếc xe ngựa phi nhanh, trên xe ngựa đang diễn ra cuộc chiến giữa Tần Mộ Dao và Tề Duệ.Tần Mộ Dao nhìn cả người Tề Duệ tản ra tức giận và thô bạo, đôi mi thanh tú gắt gao nhíu thành một đường.
Nàng không hề hoài nghi năng lực nói được làm được của Tề Duệ, chỉ có điều, đồng ý ở bên cạnh hắn chỉ là kế sách đối phó tạm thời, nếu thật sự hạ chỉ tứ hôn, như vậy mọi chuyện càng khó giải quyết!Tần Mộ Dao trấn tĩnh lại, nàng biết, lúc này nếu tiếp tục chọc giận Tề Duệ thì hắn sẽ chỉ càng áp dụng thủ đoạn thô bạo, càng kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ tâm lý chống đối của hắn, chuyện càng khó thu xếp!“Tề Duệ…”Giọng Tần Mộ Dao bình tĩnh đến thần kỳ.Biến hóa của nàng khiến Tề Duệ nhíu mày, liếc xéo nàng một cái, nhưng không lên tiếng trả lời.Tần Mộ Dao nhắm mắt, áp chế tức giận tích tụ trong lòng.“Tề Duệ, ta đã ở bên cạnh ngươi, không phải sao? Huống hồ hôm nay đã tối muộn, Hoàng Thượng nhất định đã đi nghỉ ngơi từ sớm, chúng ta đi quấy rầy như vậy…”“Câm miệng!”Tề Duệ lớn tiếng quát.Hóa ra nàng nói chuyện ôn hòa với hắn như vậy, mục đích là muốn xóa đi ý niệm trong đầu hắn!Hắn đã quyết định, chỉ có sớm biến nàng thành Duệ Vương phi, hắn mới có thể hoàn toàn yên tâm.“Tề Duệ!”Sự kiên nhẫn của Tần Mộ Dao đã bị thái độ của Tề Duệ phá hủy.Rốt cục hắn muốn gì? Giờ định ép hôn sao?Tề Duệ nheo mắt, nhìn về phía Tần Mộ Dao, đột nhiên giương lên một chút tươi cười.“Không vội thỉnh chỉ tứ hôn cũng được, nhưng…”Tần Mộ Dao nghe giọng nói của Tề Duệ, không hề vui vẻ, nàng quan tâm đến câu tiếp theo của hắn, nếu dự cảm của nàng không sai, câu nói kế tiếp kia cũng nhất định là điều nàng không muốn nghe!Quả nhiên, sau khi Tề Duệ tạm dừng trong chốc lát, chậm rãi mở miệng.“Nhưng ta muốn nàng hãy trở thành Duệ Vương phi trước! Đại hôn chậm lại một chút cũng không sao!”Tần Mộ Dao ngẩn ra.“Ngươi có ý gì?”Trở thành Duệ Vương phi trước? Giống như cái nàng đang nghĩ bây giờ sao?“Dao Nhi không phải là người hiểu chuyện sao? Ta muốn an tâm, chỉ cần nàng khiến ta an tâm, ta có thể tạm thời không cần phải tiến hành đại hôn gấp gáp như vậy!”Tề Duệ đột nhiên tiến sát vào Tần Mộ Dao, nhìn thẳng hai mắt Tần Mộ Dao, nhìn chằm chằm không chớp mắt quan sát sắc mặt của nàng.Xe ngựa vốn rộng rãi, bởi vì hắn tới gần mà có vẻ đặc biệt chật chội.Lông mày Tần Mộ Dao nhíu chặt lại.An tâm? Hắn muốn an tâm là chiếm được thân thể của nàng sao?Tần Mộ Dao đột nhiên vươn tay, chậm rãi đặt lên ngực hắn, rõ ràng thấy thân thể Tề Duệ cứng đờ, nhắm mắt, nín thở, lại giương mắt, Tần Mộ Dao đã nở nụ cười quyến rũ, phong tình vạn chủng, đôi mắt nhìn thẳng Tề Duệ càng trở lên thâm thúy.“Duệ Vương gia, vậy cứ thỉnh Hoàng Thượng tứ hôn đi! Nhưng mà, sau này xảy ra chuyện xấu gì, đến lúc đó ngươi cũng đừng hối hận a!”Nói xong, nàng nhìn vẻ mặt không ngừng biến đổi trên mặt Tề Duệ, hoàn toàn chưa bắt kịp câu chuyện, đúng lúc này, bàn tay để trên vòm ngực rắn chắc của hắn dùng sức đẩy mạnh, Tề Duệ bất ngờ không kịp đề phòng bị đẩy ra ngoài, lưng đập vào trên xe ngựa, ngã lăn.Nhìn nữ nhân đang cười quyến rũ trước mắt, tức giận trong mắt càng lúc càng sâu, hai tay nắm chặt thành quyền, hận không thể hung hăng tung một quyền qua đó, hai tay như bị cái gì giữ lại, hít thở một hơi thật sâu, cường lực áp chế lửa giận thiêu đốt trong lòng.Đối với nàng, trước sau hắn cũng không nỡ xuống tay, chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn nàng.“Dao Nhi, đừng nghĩ đến chuyện đùa giỡn! Ta sẽ để ý nàng thật kỹ!”Tần Mộ Dao nhún vai, không chút sợ hãi trừng mắt lại với Tề Duệ.“Vậy ngươi cứ đi mà nhìn!”Trong xe ngựa, tầm mắt hai người giao nhau, dường như không ai chịu nhường ai, trong mắt Tần Mộ Dao xẹt qua một chút biến hoá kỳ lạ.Tứ hôn phải không? Cùng lắm thì tứ hôn, chẳng hề gì!Tề Duệ suy nghĩ thật ngây thơ, chỉ cần một cuộc hôn nhân là có thể trói buộc được nàng sao? Nếu không phải vì bây giờ phụ mẫu chưa ra khỏi đất Tây Nhạc quốc, hiện tại nàng đã biến mất không dấu vết!Muốn để ý nàng phải không?Trăng còn có lúc tròn lúc khuyết, nàng không tin Tề Duệ thật sự có thiên la địa võng!Cùng lúc đó, có một con ngựa từ quảng trường kinh thành Tây Nhạc vội vã chạy về hướng Hoàng cung, trên mặt Mạc Thiếu Khanh hiện lên vẻ u ám khó thấy.Tứ hôn? Chỉ cần đây không phải điều Dao Nhi muốn, hắn nhất định sẽ tận lực ngăn cản!***Hoàng cung.Tẩm cung của Hiến Tông Đế.Hiến Tông Đế đang chuẩn bị đi ngủ nhìn Tề Duệ và Tần Mộ Dao trước mắt, cả người tản ra hơi thở uy nghiêm, Đậu Hoàng Hậu bên cạnh ông cũng đăm chiêu nhìn hai người.“Đã trễ thế này, có chuyện gì không thể để ngày mai mới nói?”Ngữ khí Hiến Tông Đế có chút không vui, nhìn thoáng qua Tần Mộ Dao.Ông biết, mấy ngày nay, Tần Mộ Dao đều ở Duệ Vương phủ, tuy rằng ông không biết Tề Duệ dùng thủ đoạn gì mới ép được Tần Mộ Dao an phận ở đó, nhưng điều này cũng khiến ông càng tin rằng phu thê Tần thị đã táng thân trong trận đại hỏa kia.“Nhi thần khẩn cầu Phụ hoàng hạ chỉ tứ hôn!”Tề Duệ quỳ một gối xuống xuống đất, ngữ khí kiên cường nói.Hiến Tông Đế hơi hơi nhíu mi.Đã trễ thế này mà lại tiến cung vì chuyện này?Ánh mắt quét về phía Tần Mộ Dao, lúc này mặt nàng không chút thay đổi, giống như chuyện Tề Duệ nói không liên quan gì đến nàng, ánh mắt lóe lóe.“Ý Dao Nhi thế nào?”Tần Mộ Dao giật mình.Ý của nàng? Ý của nàng còn chưa rõ sao? Nàng chưa từng nghĩ đến chuyện phải gả cho Tề Duệ!Chỉ có điểu nàng thật không ngờ, Hiến Tông Đế lại hỏi ý của nàng!“Mộ Dao…”Tần Mộ Dao chậm rãi mở miệng.“Đây là việc nhi thần và Dao Nhi đã bàn bạc kỹ, tình hình Tần bá phụ và Tần bá mẫu không rõ thế nào, chúng ta đại hôn vừa vặn có thể xung hỉ cầu phúc cho hai người họ!”Tề Duệ thản nhiên nói xong, ánh mắt như có như không nhìn Tần Mộ Dao, cố ý nhắc tới phu thê Tần thị, ý tứ không cần nói cũng biết.Hai tay Tần Mộ Dao căng thẳng, nhìn về phía Tề Duệ.Tề Duệ đang uy hϊếp nàng sao?Trong mắt xẹt qua một luồng âm lệ, đảo mắt nhìn về phía Hiến Tông Đế, trong lòng suy tư.Lúc này quả thật Tề Duệ đang nắm giữ điểm yếu nhất của nàng, nếu nàng phủ nhận lời hắn, như vậy phụ mẫu…“Bẩm Hoàng Thượng, Duệ Vương gia suy nghĩ chu đáo, vừa vặn có thể xung hỉ cầu phúc!”Tần Mộ Dao nhắm mắt, phụ họa lời của Tề Duệ, chỉ có điều trong lòng lại tính toán làm thế nào để tranh thủ được thêm quyền lợi cho mình.Tề Duệ vừa nghe, trong lòng vui vẻ, lập tức buông xuống vài phần căng thẳng.
Hắn cũng biết an nguy của phu thê Tần thị chính là lợi thế lớn nhất của hắn, quả nhiên Dao Nhi đã đáp ứng rồi!“Hoàng Thượng, nếu chúng đã bàn bạc kỹ, chúng ta cũng nên thành toàn cho đôi tiểu tình nhân mới đúng, người thấy có phải không?”Đậu Hoàng Hậu đứng dậy tiến lên giữ chặt tay Tần Mộ Dao vô cùng thân thiết, vỗ vỗ tay nàng tựa như một từ mẫu, nhìn Tần Mộ Dao từ trên xuống dưới.Trên mặt Tần Mộ Dao lộ vẻ tươi cười, nhưng tươi cười đó không lan tới tận đáy mắt, nhìn ba người một nhà này.
Trước Hoàng quyền này kiểu gì nàng cũng bất lực.
Nhưng mà bất lực cũng chỉ là tạm thời mà thôi, Hoàng thất không thể là nơi giam cầm nàng cả đời được!Tứ hôn, coi như ban thưởng cho bọn họ đi!“Ha ha, đương nhiên muốn thành toàn!”Hiến Tông Đế cười vang nói.Đây đúng là điều mà ông cần, cho dù tình hình của phu thê Tần thị có thế nào, Tần Mộ Dao cũng vẫn là một người vô cùng quan trọng, nàng phải trở thành tức nhi Hoàng gia.“Tạ ân điển của Phụ hoàng!”Lúc này tảng đá lớn trong lòng Tề Duệ mới hạ xuống, nhìn về phía Tần Mộ Dao, vừa vặn chống lại hai mắt nàng đang nhìn hắn, trong mắt xẹt qua một chút kiên định, giống như là đang nói cho nàng:Đời này, nàng đừng mơ tưởng chạy thoát khỏi tay hắn!Tần Mộ Dao nheo mắt, cố ý xem nhẹ đắc ý trong mắt hắn, khóe miệng giương lên một chút ý cười nhợt nhạt.Đắc ý bây giờ, không khỏi còn quá sớm đi!“Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương, Mộ Dao có một việc không biết có nên nói hay không?”Tần Mộ Dao nhắm mắt, lông mày hơi nhíu, dường như có cái gì đó khó nói.Đậu Hoàng Hậu cao hứng cười.“Dao Nhi, có gì cứ việc nói thẳng, về sau chúng ta chính là người một nhà, còn nữa, xưng hô này của con cũng phải sửa lại, về sau con hãy gọi chúng ta là Phụ hoàng Mẫu hậu giống Duệ Nhi đi!”Trong lòng Tần Mộ Dao giật thót.Phụ hoàng Mẫu hậu? Nàng cũng không có cái phúc này!Nhưng ở ngoài mặt vẫn gật gật đầu.“Hai người cũng biết, hiện tại Dao Nhi đang ở trong Duệ Vương phủ, nhưng đại hôn có quy củ của đại hôn, nếu trước đại hôn mà Dao Nhi còn ở Duệ Vương phủ, con sợ nghe thấy những tin đồn phiền toái, Dao Nhi cũng đã bàn bạc chuyện này với Duệ Vương gia, nhưng Duệ Vương gia sống chết cũng không cho Dao Nhi quay về Tần phủ…”Trên mặt Tần Mộ Dao hợp thời xẹt qua một chút thẹn thùng, cúi đầu hờn dỗi thầm oán, trong mắt Đậu Hoàng Hậu và Hiến Tông Đế, cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì.Mà sắc mặt Tề Duệ lại trầm xuống.
Hắn thật không ngờ Dao Nhi sẽ có chiêu thức ấy!Mượn cơ hội này, rời khỏi Duệ Vương phủ? Sao hắn có thể cho phép?Đang muốn mở miệng ngăn cản, lại nghe thấy Đậu Hoàng Hậu quát lớn.“Duệ Nhi, đây là con không đúng, Dao Nhi tiếp tục ở lại Duệ Vương phủ quả thật không ổn, con thật chẳng ra làm sao cả, sao con lại để cho nữ hài tử nhà người ta phải chịu đựng những lời đồn đại phiền toái? Đêm nay đưa Dao Nhi về Tần phủ đi! Trước ngày đại hôn, các con tạm thời không thể gặp mặt!”Đậu Hoàng Hậu dù sao cũng là nữ nhân, đối với những chuyện như thế này bà vẫn để ý vô cùng, lúc này bà không thấy gợn sóng giữa Tần Mộ Dao và Tề Duệ mà lại cho Tần Mộ Dao giành được một chút tiện nghi.“Mẫu hậu…”Tề Duệ nheo mắt, lên tiếng kháng nghị.“Tạ Hoàng Hậu nương nương thành toàn!”Khóe miệng Tần Mộ Dao giương lên một chút ý cười, nhìn về phía Tề Duệ.
Cảm giác hòa nhau quả nhiên là không tệ.Đêm đó Hiến Tông Đế liền tự mình ban thánh chỉ cho hai người.
Tề Duệ cầm trong tay, như lấy được báu vật, mà trong mắt Tần Mộ Dao lại thản nhiên, tờ giấy thánh chỉ kia mà quan trọng như vậy sao?Nhìn vẻ mặt hớn hở trên mặt Tề Duệ, Tần Mộ Dao hận trước mắt không thể hiện ra một cái hồ sâu để Tề Duệ rơi vào trong đó luôn đi!Tần Mộ Dao và Tề Duệ ra khỏi Hoàng cung, đang sắp lên xe ngựa, lại nghe thấy một thanh âm lớn tiếng kêu tên mình.Tần Mộ Dao nghe tiếng nhìn lại, dưới ánh trăng, một con ngựa đang chạy như bay đến, nhìn người trên đó, Tần Mộ Dao cả kinh.Mạc Thiếu Khanh? Chuyện gì mà gấp vậy?Mạc Thiếu Khanh lo lắng xuống ngựa, đi đến trước mặt Tần Mộ Dao, nhìn nàng từ trên xuống dưới, đột nhiên, ánh mắt hắn dừng ở một cuộn giấy màu vàng sáng trên tay Tề Duệ, đồng tử đột nhiên căng thẳng.Hắn đã đến chậm sao?Tề Duệ ngầm đoán được ý đồ của hắn, khóe miệng giương lên một chút tươi cười đắc ý, đi đến bên Tần Mộ Dao, kéo nàng vào trong ngực.“Thiếu Khanh, huynh tới thật đúng lúc, Bản vương và Dao Nhi đang có chuyện muốn chia sẻ với huynh.
Huynh xem, vừa rồi Phụ hoàng đã hạ chỉ tứ hôn, mười ngày sau, chính là ngày đại hôn của ta và Dao Nhi, chờ làm xong thϊếp cưới, Bản vương nhất định sẽ đưa đến quý phủ của Thiếu Khanh đầu tiên, đến lúc đó nhất định Thiếu Khanh phải tới chúc phúc cho Bản vương và Dao Nhi a!”Lời Tề Duệ nói khiến sắc mặt Mạc Thiếu Khanh càng tái nhợt, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, các đốt ngón tay trắng bệch.Mười ngày sau chính là ngày đại hôn? Sao lại nhanh như vậy?Tần Mộ Dao nhíu nhíu mày, dùng khuỷu tay thúc mạnh vào ngực Tề Duệ khiến hắn hít một ngụm khí lạnh.Hắn đang muốn làm gì.
Cố ý khoe khoang trước mặt Thiếu Khanh sao?Nhìn sắc mặt tái nhợt của Thiếu Khanh, trong lòng nàng nảy sinh một cảm giác đau đớn.
Mặc dù ngày ấy hắn vì nàng mà bị thương, cả người bị lửa làm bỏng rộp, cũng chưa từng thấy vẻ mặt đau đớn của hắn như thế.Đau lòng trong mắt Tần Mộ Dao lọt vào mắt Tề Duệ, lập tức cảm thấy vô cùng chói mắt.Nữ nhân này sắp trở thành Vương phi của hắn, sao lại còn lộ ra vẻ mặt như vậy với Mạc Thiếu Khanh trước mặt hắn?Lửa giận trong lòng dâng lên, đôi tay ôm nàng càng chặt, đôi mắt như lửa bắn về phía Mạc Thiếu Khanh.“Thiếu Khanh, hay là chúng ta tìm một chỗ ăn mừng chúng ta…”“Câm miệng!”Lời Tề Duệ còn chưa nói xong, đã nghe thấy Tần Mộ Dao rống to ra tiếng.Hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân trước mắt.Hắn đang cố ý! Hắn đang cố ý nhắc tới hôn sự của bọn họ trước mặt Mạc Thiếu Khanh! Rốt cục hắn muốn thế nào? Một cái đại hôn, có cần thiết phải khoe khoang ầm ĩ như vậy sao?Không biết vì sao, Tần Mộ Dao không muốn nhìn thấy sự thương tâm và tái nhợt trên mặt Mạc Thiếu Khanh khi nghe tin đại hôn của nàng.
Nàng biết tình nghĩa của Thiếu Khanh với nàng, cũng biết chuyện này với hắn là tổn thương và đả kích đến mức nào!“Duệ Vương gia, nếu ngươi nói xong rồi, xin mời quay về Duệ Vương phủ của ngươi đi!”Tần Mộ Dao cũng không muốn nhìn thấy nam nhân này.“Nàng…”Thật không ngờ nàng lại nói như vậy, hai tay nắm chặt, kìm chế tức giận.“Thiếu Khanh, huynh thế nào?”Tần Mộ Dao lo lắng nhìn Mạc Thiếu Khanh.
Lúc này thoạt nhìn sắc mặt hắn thật đáng sợ, giống như giây tiếp theo sẽ té xỉu.
Nhớ tới trước đó không lâu trên người hắn bị thương, trong lòng càng thêm rối loạn, sự quan tâm trong mắt càng thêm đặc hơn.Mạc Thiếu Khanh nhận được tin đại hôn của bọn họ, trong lòng hình như có hàng ngàn hàng vạn mũi tên đâm trúng, đột nhiên, Mạc Thiếu Khanh nâng hai mắt, nhìn nữ nhân trước mắt.Không, đây nhất định không phải là Dao Nhi nguyện ý