Trên đầu của Vũ Dạ Uyển, Vũ Dụ Bạch và Quan Vi Duyệt đều hiện lên dấu ba chấm.
Cái gì mà tại anh chứ?
Đột nhiên Đường Phục Sinh thấy hình như bản thân xông vào không đúng lúc lắm nhỉ? Nhìn sang Vũ Dạ Uyển thì thấy cô đang lắc đầu, anh cũng không hiểu là cô đang lắc cái gì nữa.
Nhưng mặc kệ cô, anh liền đi đến trước mặt của Vũ Dụ Bạch, nói:
- Hôm qua tôi là người ở cùng Uyển Uyển cả đêm, không phải Giản Thiên Trọng!
Cái tên điên này thật sự khiến cho Vũ Dạ Uyển đau đầu, cô thấy hai bên thái dương bắt đầu giật giật, có ai đánh đâu mà anh tại tự khai vậy hả anh trai? Cái này có tính là khôn ba năm dại một giờ không vậy?
Nhưng Vũ Dụ Bạch và Quan Vi Duyệt cũng không kịp hiểu anh đang nói cái gì vậy? Nhìn thấy cặp mắt ngơ ngác, ngây thơ con nai tơ của vợ chồng nhà này thì Đường Phục Sinh mới nhìn sang cô, hỏi nhỏ:
- Dụ Bạch vẫn chưa biết à?
Vũ Dạ Uyển nghiến răng nghiến lợi, đáp:
- Nhờ ơn phước của chú mà bây giờ biết rồi đấy.
Đột nhiên Đường Phục Sinh nhận thấy phía sau của mình có một nguồn khí lạnh chạy qua, anh cũng không khỏi rùng mình một cái.
Xoay người lại nhìn thì là người anh em tốt Vũ Dụ Bạch đang nhìn anh và nở một nụ cười vô cùng "thân thiện".
Cậu ta nhìn vợ mình, xong bảo vợ mình cùng Vũ Dạ Uyển đi ra ngoài trước đi, cậu ta còn có chút việc muốn nói riêng với Đường Phục Sinh.
Trước khi rời khỏi thì Quan Vi Duyệt cũng không quên vỗ vỗ vai của Đường Phục Sinh, cầu mong anh bình an vô sự.
Còn Vũ Dạ Uyển thì lườm nguýt đến suýt cháy cả mắt, cô thật sự hận không thể băm tên này thành trăm mảnh.
Tiếng cửa đóng một cái *Rầm* lớn, ngay cả Vũ Dụ Bạch hay Đường Phục Sinh đều bị dọa cho hoảng hốt.
Nhưng ngay sau đó thì Vũ Dụ Bạch lại nhìn anh, nói:
- Đêm qua tôi và vợ tôi không có ở nhà.
Vậy Ảnh đế đến đây làm gì vậy?
Đường Phục Sinh có chút sợ hãi lắp bắp nói là vì biết cậu ta và chị dâu không có ở nhà, Tiểu Uyển lại quay phim về muộn, sợ Thiên Ái ở nhà một mình sẽ nguy hiểm, nên sau khi quay phim xong liền chạy qua ở lại với Thiên Ái.
Nhưng Vũ Dụ Bạch đâu phải kẻ ngốc, thử hỏi cháu gái của Tuyệt Ảnh Quân mà lại có thể nguy hiểm sao? Nhưng cứ cho là có nguy hiểm đi, nhưng tại sao anh lại ở suốt cả đêm, mà còn là ở cùng Vũ Dạ Uyển.
Chuyện này thì Đường Phục Sinh thật sự không biết nói thế nào, cuối cùng dưới sự chèn ép của Vũ Dụ Bạch thì anh cũng phải nói hết sự thật.
Đúng là đêm qua anh đã quá phận với Dạ Uyển, nhưng anh cũng đã nói sẽ chịu trách nhiệm, chỉ có Vũ Dạ Uyển không cho anh làm như vậy thôi.
Nghe đến đây thì Vũ Dụ Bạch hai mắt trợn ngược, vô cùng kinh hãi.
Ban đầu thì cậu ấy cũng rất ủng hộ mối quan hệ này của em gái và Phục Sinh.
Nhưng sau chuyến công tác thì cậu ta có gặp cha mẹ mình, cũng có hỏi ý của họ về Đường Phục Sinh, nhưng Trang Nhược Uyển kịch liệt phản đối.
Trước kìa bà ấy xem Đường Phục Sinh giống như con cháu ở trong nhà, nên cho dù Tiểu Uyển có tình cảm thì cũng là tình cảm anh - em thuần túy, bà cũng không có ý kiến nhiều.
Nhưng nếu để Vũ Dạ Uyển và Đường Phục Sinh ở bên nhau thì bà ấy hoàn toàn không đồng ý.
Nhưng bây giờ gạo đã nấu thành cơm rồi, nếu để mẹ biết chuyện này thì đừng nói đến chuyện kết hôn, đến cả chuyện gặp nhau cũng không có cơ hội đâu.
Vũ Dụ Bạch là trung gian, cậu ta