Chương 1546
Sắc mặt Bạch Hải Hồng trở nên rất khó coi, nếu từ bỏ vị trí chủ nhà họ Bạch, đối với ông ta chẳng phải đồng nghĩa với việc xa rời những quyền lợi mà nhà họ Bạch mang lại, cũng ngày càng cách xa với quyền lực ở tỉnh Phú Thọ? Trần Gia Bảo đưa ra nước cờ này, rõ ràng là muốn đoạt quyền của ông ta.
Nhưng mà vẫn còn điều an ủi duy nhất, chính là vị trí chủ nhà họ Bạch sẽ do Bạch Ngọc Thanh lo liệu, dù sao sau này ông cũng phải giao lại vị trí chủ nhà cho Bạch Ngọc Thanh, hơn nữa, với tính cách sát phạt quyết đoán của Trần Gia Bảo, so với chết dưới kiếm của anh thì bây giờ chẳng qua là từ bỏ vị trí chủ nhà, đặt hai cái lên bàn cân, rõ ràng là nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nghĩ đến đây, Bạch Hải Hồng thở dài: “Tôi đồng ý, truyền lại vị trí chủ nhà họ Bạch cho Ngọc Thanh”
Nói xong, trên mặt Bạch Hải Hồng lộ vẻ cô đơn mất mát, ông ta vì nhà họ Bạch mà phải trả giá nhiều như vậy, hiện tại bị ép buộc giao lại nhà họ Bạch cho người khác, kể cả người đó có là con gái của ông ta, thì ông ta vẫn cảm thấy mất mát.
Trần Gia Bảo cười nói: “Ông cũng đừng cảm thấy buồn bực, ông làm chủ nhà là vì cái gì, không phải vì muốn nhà họ Bạch phát triển sao? Sau khi Ngọc Thanh ngồi lên vị trí chủ nhà, có sự ủng hộ của tôi nữa, nhà họ Bạch nhất định sẽ phát triển vượt bậc, thậm chí thật sự trở thành dòng họ mạnh nhất tỉnh Phú Thọ này.”
Dòng họ mạnh nhất tỉnh Phú Thọ?
Trái tim Bạch Hải Hồng đập thình thịch, hiện tại trong mười dòng họ lớn ở đây, tuy rằng họ Bạch đã rất mạnh, nhưng trên thực tế, phía trên mười dòng họ lớn còn có Trần Gia Bảo, nếu như không có Trần Gia Bảo chống đỡ, ngay cả thực lực mạnh như nhà họ Bạch, theo cảm nhận của nhiều người, vẫn còn kém xa cái gọi là dòng họ mạnh nhất tỉnh Phú Thọ, tuy rằng khó nghe, nhưng thật sự là như vậy.
Bây giờ nhà họ Bạch có Trần Gia Bảo ủng hộ, trở thành dòng họ mạnh nhất tỉnh Phú Thọ, tuyệt đối dễ như trở bàn tay!
Đây là điều khiến Bạch Hải Hồng kích động, ông ta
“Đương nhiên rồi, nhưng mà cùng phát triển với nhà họ Ngụy, nhà họ Bạch và nhà họ Ngụy sẽ cùng trở thành Phú Thọ Song Tinh, đều đặt ở vị trí thứ nhất!” Trần Gia Bảo thật lòng nói.
Từ khi Trần Gia Bảo đặt chân đến tỉnh Phú Thọ, nhà họ Ngụy một mực ủng hộ anh, ở trong lòng Trần Gia Bảo, tuy rằng Bạch Ngọc Thanh và Ngụy Nhã Huyên ngang hàng nhau, nhưng chỉ xét về địa vị dòng họ, nhà họ Bạch còn kém xa so với nhà họ Ngụy, có thể đặt hai dòng họ này cùng hàng thứ nhất, coi như Trần Gia Bảo đã vì mặt mũi của Bạch Ngọc Thanh mà thỏa hiệp.
“Nhà họ Ngụy?” Vẻ mặt Bạch Hải Hồng đang tươi cười liền cứng đờ, sau đó ông ta gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nói: “Với sự ủng hộ của nhà họ Ngụy dành cho cậu, điều này không có gì quá đáng, được rồi, cứ theo lời cậu nói mà làm, ngày mai tôi sẽ triệu tập những người quan trọng nhất trong dòng họ, tuyên bố truyền lại vị trí chủ nhà cho Ngọc Thanh.”
“Tuyệt.” Trần Gia Bảo hài lòng nhếch miệng lên khi nghe thấy câu trả lời ưng ý, anh chủ động rót rượu cho Bạch Hải Hồng nói: “Bố vợ à, mời.”
Dứt lời, Trần Gia Bảo nâng ly rượu lên uống sạch!
Bạch Hải Hồng vô cùng vui mừng, thấy Trần Gia Bảo chủ động rót rượu cho mình, chứng tỏ anh thật sự đã tha thứ cho ông ta, vậy là ông ta vội vàng cầm ly rượu lên, do đang kích động nên đôi tay ông ta hơi run run làm đổ đi không biết bao nhiêu rượu.
Bạch Ngọc Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự ông muốn làm chủ nhà, nhưng thấy Trần Gia Bảo tha thứ cho Bạch Hải Hồng, trong lòng cô lại vô cùng vui sướng.
Cô biết, với tính cách ân oán rõ ràng, lại còn sát phạt quyết đoán của Trần Gia Bảo, nếu không phải nể mặt cô, Bạch Hải Hồng dám hãm hại Trần Gia Bảo như vậy, chỉ e đã sớm bị Trần Gia Bảo một kiếm chém chết rồi.