Chương 1547
Nghĩ đến sự nhượng bộ của Trần Gia Bảo, Bạch Ngọc Thanh cảm thấy vô cùng cảm động, cô nhẹ nhàng tựa vào trong lồng ngực Trần Gia Bảo, miệng nở nụ cười hạnh phúc.
Sau khi Trần Gia Bảo buông ly rượu, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, anh nói: “Đúng rồi, người nhà họ Hề có ý đùa giỡn Ngọc Thanh, nên đã bị tôi đánh gãy hai đùi, bây giờ còn đang hôn mê nằm ở bệnh viện, tôi cho người đến làm anh ta tỉnh lại, sau đó lại đánh gãy chân anh ta lần thứ ba, rồi đưa anh ta trả về nhà họ Hề.”
Mặc dù hai chân của Hề Tại Tâm đã bị què, Trần Gia Bảo cũng không có ý định buông tha cho ‘cái chân thứ ba’ của Hề Tại Tâm.
Bạch Hải Hồng sửng sốt, sau đó tức giận nói: “Thảo nào, tôi tự hỏi làm thế nào mà Hề Tại Tâm lại rời tiệc rượu, hóa ra là trêu chọc con gái cưng của tôi. Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ thiến ‘cái chân thứ ba’ đó của cậu ta.”
Nếu là trước đây, Hề Tại Tâm dám quấy rối Bạch Ngọc Thanh, Bạch Hải Hồng chỉ có thể phái người đi bắt anh ta lại rồi đánh một trận, Ông ta tuyệt đối không dám thiến Hề Tại Tâm. Nhưng bây giờ lực lượng của nhà họ Hề đã bị hao tổn, không còn là đối thủ của nhà họ Bạch nữa. Thứ hai là có Trần Gia Bảo, vị thần này tọa trấn ở nhà họ Bạch, dù có tức giận hơn nữa, anh ta cũng không dám nói gì.
Bạch Hải Hồng thở dài trong lòng, nhà họ Bạch có một người con rể lợi hại như vậy, mẹ nó thật quá tuyệt vời!
Sau đó, Bạch Hải Hồng bước ra ngoài dẫn người vào phòng để tìm Hề Tại Tâm, người vẫn đang hôn mê.
Trong phòng khách, chỉ còn lại Trần Gia Bảo và Bạch Ngọc Thanh.
“Cảm ơn anh, Gia Bảo.”
Bạch Ngọc Thanh rúc vào trong ngực của Trần Gia Bảo, nói một cách chân thành.
Trần Gia Bảo thuận theo ôm eo nhỏ của cô ta, ghé sát vành tai nhỏ, cắn một cái. Anh nói: “Em là vợ của anh, không cần khách sáo như vậy.”
“Em biết nhưng em vẫn muốn nói cảm ơn anh.” Bạch Ngọc Thanh vừa trao đời con gái
Trần Gia Bảo cảm nhận được tình cảm của người đẹp ở trong ngực với chính mình, lặng lẽ ôm Bạch Ngọc Thanh, không nói tiếng nào, chìm đắm trong sự ấm áp hiếm có này.
Không biết qua bao lâu, Bạch Ngọc Thanh mới ngước mặt lên khỏi vòng tay của Trần Gia Bảo, hỏi: “Đúng rồi, từ ngày mai em sẽ là chủ của nhà họ Bạch, vậy yến hội mấy ngày nữa em có cần tham gia không?
“Đương nhiên, em là chủ nhà họ Bạch thì càng phải tham gia.”
Không biết Bạch Ngọc Thanh nghĩ tới điều gì, cười trộm trong vòng tay Trần Gia Bảo, nói: “Hôm nay bên phía Hề Kim Thanh ngỏ ý muốn hợp tác với nhà họ Bạch để cho anh thấy thế lực hùng mạnh của bọn họ. Không biết đến buổi yến tiệc hôm đó, bọn họ thấy chủ nhà họ Bạch đã trở thành em, vẻ mặt của bọn họ sẽ như thế nào nhỉ?”
Trần Gia Bảo cũng cười.
“Gia Bảo, tiếp theo anh định làm gì?”
Trần Gia Bảo suy nghĩ một chút. Bước tiếp theo, anh đã có tính toán hết rồi. Anh sẽ đi gặp Bùi Thanh Phong. Từ khi rời khỏi thành phố Hoà Bình, Bùi Thanh Phong đã là kẻ thù không đội trời chung của anh. Bây giờ đã phân được thắng thua nên cũng đến lúc gặp mặt người bạn cũ Bùi Thanh Phong này rồi.
Sau khi đắn đo suy nghĩ, Trần Gia Bảo thành thật nói: “Ngày mai anh sẽ hẹn Bùi Thanh Phong nói chuyện và tặng anh ta một món quà lớn. Nhân tiện, em có biết gì về Nhậm Mộng Vũ không?”
“Nhậm Mộng Vũ?” Phản ứng của Bạch Ngọc Thanh hơi dữ dội, trực tiếp rời khỏi vòng tay của Trần Gia Bảo, ánh mắt đầy nghi ngờ, nói: “Đừng nói với em là anh muốn ra tay với Nhậm Mộng Vũ?”