Trong mắt của cô, có chút khó mà hiểu được.
Cùng lúc đó, trong phòng phong cách cổ xưa.
Trần Gia Bảo, Cố Minh Nhiên và Hứa Thành Sâm chia nhau ngồi hai bên.
Trên chiếc bàn gỗ đàn hương, có đặt một lư hương nhỏ bằng đồng đang đốt một nén nhang Trầm Hương, mùi hương thanh nhã thơm ngát.
Một người đẹp mặc sườn xám hoa xanh cổ điển, sau khi pha ba chén trà Thiết Quan Âm thì biết điều rời khỏi đó.
Trần Gia Bảo bưng chén trà ngồi bình chân như vại, chờ Cố Minh Nhiên mở miệng.
Anh tin tưởng, Cố Minh Nhiên lấy quyền đại diện phân phối các sản phẩm về mỹ phẩm Bách Quả làm quà tặng tốt như vậy, thế ông ta tìm mình đến, tuyệt đối không phải việc nhỏ.
Quả nhiên, Cố Minh Nhiên và Hứa Thành Sâm liếc nhau, Cố Minh Nhiên cười ha ha nói: “Bác sĩ Trần, thật sự danh tiếng của cậu rất vang dội, hôm nay gặp mặt, vậy mà cậu còn trẻ hơn cả lời đồn, thật sự là tre già măng mọc, những ông già như chúng tôi không muốn nhận mình già cũng không được.
”
Hứa Thành Sâm cười phụ họa.
Trần Gia Bảo nhíu mày nói: “Lời khách sáo có thể giảm bớt, ông hãy nói chuyện chính trước đi, tôi muốn biết, ông nghe được danh của tôi từ đâu?”
Anh không tin, danh tiếng của mình đã lan đến Hà Nội cách đây ngàn dặm.
Cố Minh Nhiên cười nói: “Cậu có còn nhớ, lần trước cậu và chủ nhà họ Hứa là Hứa Thành Sâm thi tài y thuật, cậu đã dùng cách châm cứu thần kỳ để chữa khỏi cho một người bị trúng gió không? Ông ấy tên là Kiều Lập Y, là bạn tốt nhiều năm của tôi, sau khi ông ấy quay về Hà Nội thì đã nói về y thuật của cậu cho tôi biết.
”
“Thì ra chuyện là như vậy.
” Trần Gia Bảo bừng tỉnh ngộ ra rồi nói: “Cho nên, ông tìm tôi là vì chữa bệnh cho người nào đó?”
Cố Minh Nhiên lập tức hứng thú, cười nói: “Tại sao không phải khám bệnh cho bản thân tôi chứ?”
Trần Gia Bảo bĩu môi nói: “Nhìn sắc mặt ông hồng hào, lúc nói chuyện hơi thở khá mạnh mẽ, chắc chắn cơ thể ông khỏe mạnh, không có bệnh gì, chỉ có thể là khám bệnh cho người khác, mà tôi dám khẳng định, nhất định người kia bị bệnh rất nghiêm trọng, nếu không ông sẽ không tự mình mời tôi đến đây.
”
Cố Minh Nhiên và Hứa Thành Sâm liếc nhau, đều thấy được ngạc nhiên trong mắt đối phương.
“Tôi còn chưa mở miệng nói ra, cậu ta đã đoán được tám phần mười rồi, mà kẻ này trừ tinh thông y thuật ra, tâm tư còn kín đáo, tuyệt đối là người tài hiếm gặp, thành tựu sau này, tuyệt đối không thể đo lường, nhà họ Cố chỉ có thể tiếp đãi long trọng, không thể đắc tội!”
Trong lòng Cố Minh Nhiên âm thầm cảm thán, hầu như ngay lập tức đã định ra cách thức nhà họ Cố đối xử với Trần Gia Bảo.
Lập tức, Cố Minh Nhiên nghiêm mặt nói: “Bác sĩ Trần nói không sai, tôi muốn mời bác sĩ Trần đến Hà Nội chữa bệnh cho cháu gái tôi.
”
Trần Gia Bảo tò mò nói: “Hà Nội có nền y học đứng đầu Việt Nam, cũng là khu vực phong phú nhất, mà ông Cố đây lại là