Ngay cả Tô Ánh Mai đến lúc này mới biết được sự tích vĩ đại của Trần Gia Bảo, cô rất kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng tràn đầy tự hào.
“Đúng vậy.
” Trần Gia Bảo cười nói: “Không ngờ ông lại hiểu rõ về tôi như vậy, ngoài ra, ông còn nói thiếu một điều, tôi còn là chồng chưa cưới của Tô Ánh Mai nữa.
”
“Thật sự là cậu.
” Sắc mặt Tô Văn Quân tái mét.
Mấy ngày nay, ông ta thường xuyên nghe được tên của Trần Gia Bảo, cũng biết rằng Trần Gia Bảo đã trở thành ngôi sao mới của xã hội thượng lưu.
Mặc dù chồng chưa cưới của Tô Ánh Mai cũng tên là “Trần Gia Bảo”, nhưng mà Tô Văn Quân vẫn cho rằng đây chẳng qua chỉ là sự trùng hợp mà thôi, nếu không Trần Gia Bảo đã sớm ghé nhà của ông ta bàn chuyện kết hôn với Tô Ánh Mai rồi.
Nhưng mà ông ta không ngờ đến bọn họ thật sự là cùng một người.
Dĩ nhiên, Tô Văn Quân không phải là người của thế giới ngầm cho nên ông ta cũng không biết Trần Gia Bảo đã là Tông sư cường giả, anh đã thu phục toàn bộ đại ca ở các thế lực của thế giới ngầm rồi, mà người duy nhất biết điều này của nhà họ Tô chính là Tô Thu Uyên, bởi vì cô ta cũng vừa mới trở về nên vẫn chưa kịp nói cho ông ta biết tin tức này.
Trần Gia Bảo chắp hai tay ra sau lưng, thản nhiên nói: “Tôi tới nhà họ Tô là muốn nói cho các người biết Tô Ánh Mai là vợ chưa cưới của tôi, tôi sẽ không cho phép, càng sẽ không đồng ý việc các người tùy tiện gả cô ấy cho người khác, cho dù có là con của ông trời cũng không được.
”
Mặc dù giọng của anh rất bình thản, nhưng lại rất dứt khoát, không cho phép ai phản bác.
Tô Ánh Mai đứng sau lưng anh, trong con ngươi xinh đẹp của cô tràn đầy sự cảm động.
Sắc mặt của Tô Văn Quân thay đổi liên tục, nếu như đổi thành lúc trước, đối mặt với ngôi sao mới của xã hội thượng lưu như Trần Gia Bảo, Tô Văn Quân chắc chắn sẽ đồng ý vô điều kiện, nhưng mà bây giờ, Tô Ánh Mai đã bị cậu chủ nhà họ Phụng coi trọng rồi, nhà họ Phụng ở tỉnh Hòa Bình có quyền thế ngất trời, mạnh hơn Trần Gia Bảo gấp trăm ngàn lần, nhà họ Tô không đắc tội nổi.
Nghĩ tới đây, Tô Văn Quân cắn răng một cái nói: “Trần Gia Bảo, Ánh Mai không phải người cậu có thể với tới, cậu cứ xem như nhà họ Tô không giữ lời hứa trước vậy, hủy bỏ cái hôn ước này đi.
”
Khuôn mặt Tô Ánh Mai nhất thời biến đổi.
Trần Gia Bảo dường như không ngạc nhiên chút nào, thản nhiên nói: “Chuyện này cũng không phải do ông.
”
“Vậy cũng không phải do cậu!”
Người đàn ông trung niên đứng bên cạnh từ nãy tới giờ vẫn không lên tiếng đột nhiên bước ra, khinh thường cười nói: “Cậu chủ nhà họ Phụng đã chấm Tô Ánh Mai rồi, nếu như cậu biết điều thì tự mình từ hôn đi, nếu không nhà họ Phụng sẽ tìm cách ép cậu chủ động từ hôn đấy, nhưng mà quá trình này bảo đảm sẽ làm cho cậu muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!”
Khuôn mặt Lưu Ngọc Lan và bà cụ đầy vẻ hớn hở, nhất là bà