Tuy nhiên, Diệp Ngọc Trâm lại tức giận nói: “Anh hãy giữ lại những suy nghĩ viển vông của mình đi, anh thật sự cho rằng tôi không biết lịch sử chơi bời trăng hoa của anh sao? Lừa dối phụ nữ, làm cho người khác có bầu, ép buộc mấy nữ sinh đi phá thai, chơi đùa người ta đến khi chán thì đá người ta đi, hừ, tên đàn ông cặn bã, vô liêm sỉ! Hơn nữa, anh thật sự cho rằng tôi cũng ngu dốt như anh à? Cho rằng tôi không biết anh đuổi theo tôi đến tận đây chỉ vì tài sản của nhà họ Diệp sao?”
Diệp Ngọc Trâm lộ vẻ khinh thường, vô cùng khinh bỉ.
Trần Gia Bảo lập tức nhìn Diệp Ngọc Trâm bằng con mắt khác, chết tiệt, tên nhóc này thật sự là đồ cặn bã.
Mặc dù Trần Gia Bảo không cho rằng bản thân anh là người tốt, nhưng anh vẫn không thể làm ra những chuyện cặn bã như vậy.
Hơn nữa ấn tượng của anh về Diệp Ngọc Trâm cũng khá tốt.
Chuyện này đã để cho anh gặp được thì chắc chắn anh phải can thiệp đến cùng.
Cao Tuấn Hùng thở gấp, tức giận đến mức mặt biến đổi lúc xanh lúc trắng, nhưng anh ta không dám nổi giận với Diệp Ngọc Trâm, chỉ có thể giận cá chém thớt, trút hết cơn tức giận lên người Trần Gia Bảo.
Anh ta chỉ vào mặt Trần Gia Bảo, tức giận nói: “Tóm lại, tôi không cần biết anh là ai, tốt nhất anh hãy thức thời mà rời khỏi Diệp Ngọc Trâm càng sớm càng tốt.
Bởi vì cô ấy là vợ chưa cưới của tôi, sau này nhất định sẽ gả cho tôi.
Tôi nghĩ anh không đến mức không biết phân biệt tốt xấu chứ, chen một chân vào giữa hai chúng tôi?”
Vẻ mặt Diệp Ngọc Trâm tràn đầy tức giận, đang định mở miệng phản bác lại thì đột nhiên Trần Gia Bảo lắc đầu cười khẽ, nói: “Cô ấy là vợ chưa cưới của anh sao?”
“Đúng vậy, đây là sự sắp xếp của cha mẹ tôi, bà mối nói cô ấy là vợ chưa cưới của tôi, vô cùng chính xác.” Cao Tuấn Hùng vui mừng khôn xiết, anh ta còn tưởng Trần Gia Bảo sẽ bị thân phận “chồng chưa cưới” hù dọa, sẽ cảm thấy xấu hổ khi dính líu đến chuyện này.
Diệp Ngọc Trâm cũng nghĩ như vậy, trong lòng thầm lo lắng, ngón tay mảnh khảnh của cô đã đặt lên eo của Trần Gia Bảo, chỉ cần Trần Gia Bảo dám nói điều gì đó không thuận lợi với cô, cô sẽ lập tức tàn nhẫn mà véo vào eo của Trần Gia Bảo để chặn lại lời nói của anh.
Nhìn ánh mắt của hai người, người thì lo lắng, người thì vui mừng, Trần Gia Bảo khẽ cười, nhưng vẻ mặt lộ ra sự khinh thường, liếc mắt nói: “Như vậy thì sao?”
Vẻ mặt của Cao Tuấn Hùng đột nhiên cứng đờ, bị Trần Gia Bảo làm cho nói không nên lời.
Trần Gia Bảo tiếp tục cười lạnh nói: “Cô ấy là vợ chưa cưới của anh thì có liên quan gì đến Trần Gia Bảo tôi? Tôi chỉ biết là, cô ấy là người phụ nữ mà Trần Gia Bảo tôi chọn trúng, hơn nữa đàn ông chưa lấy vợ, phụ nữ chưa gả chồng, cho dù có giấy đính hôn cũng chỉ cần xé đi là xong, anh có thể làm được gì?”
Diệp Ngọc Trâm không nghĩ Trần Gia Bảo lại bá đạo như vậy, cô nhìn Trần Gia Bảo, trong lòng thầm nhảy nhót, trong mắt hiện lên những tia sáng kỳ lạ, đồng thời cũng bỏ tay ra khỏi eo của Trần Gia Bảo.
Cao Tuấn Hùng cả giận, nói: “Tốt, tốt, tốt, tôi sẽ nhớ rõ anh, mẹ kiếp, từ bé đến lớn, đây là lần