Ngay cả Tô Ánh Mai cũng vậy, mây mù đã nhấn chìm cô trong mấy ngày qua đã hóa thành hư vô, trong lòng cô tràn đầy niềm hân hoan.
Tất nhiên, cô hiểu rất rõ mọi thứ đều nhờ có Trần Gia Bảo mang đến cho mình, nên lúc ở trong phòng họp, Tô Ánh Mai cũng cực kì biết ơn Trần Gia Bảo.
Bảy ngày sau, nhà họ Tô tổ chức tiệc mừng thọ cho Tô Minh Sơn.
Mặc dù nhà họ Tô có thể bước lên tầng lớp thượng lưu trong Hòa Bình, có được địa vị như ngày hôm nay hoàn toàn nhờ vào công lao của ông cụ Tô Minh Sơn, nhưng cho dù trong bảy tám năm gần đây ông cụ Tô lùi xuống, ông ta vẫn là một người đức cao vọng trọng ở thành phố Hòa Bình.
Tối nay, nhà họ Tô đặc biệt bao toàn bộ khách sạn của Quân Bình, tổ chức một bữa tiệc thật hoành tráng để chúc mừng sinh nhật ông cụ Tô Minh Sơn.
Bên ngoài khách sạn là một loạt các xe hơi hàng hiệu đang đậu, hết Porsche đến Ferrari, nhiều vô số kể, khoa trương hơn cả buổi triển lãm xe.
Trần Gia Bảo và Tô Ánh Mai vừa bước xuống chiếc Bentley thì đã bị cảnh này đập thẳng vào mắt.
“Ha ha.
” Trần Gia Bảo khẽ cười một tiếng, nói: “Anh bảo Tô Văn Quân mời hết những nhân vật máu mặt mà ông ta biết đến đây, xem ra ông ta làm vậy thật rồi.
”
Tô Ánh Mai lo âu nói: “Nhà họ Tô đã cắm rễ ở Hòa Bình nhiều năm, mạng lưới giao thiệp trải rộng khắp mọi ngành nghề.
Gia Bảo, e là bữa tiệc tối nay sẽ là một Hồng Môn Yến đấy.
”
“Không phải Hồng Môn Yến thì anh không tới đâu.
” Trần Gia Bảo vỗ vỗ bàn tay ngọc của Tô Ánh Mai, ra hiệu cho cô an tâm.
Sau đó, Hương Giang đậu xe rồi đi ra với hộp quà tinh xảo trên tay, ba người cùng đi vào.
Trong khách sạn ồn ào tiếng người, có không ít khách đến tham dự, ai cũng áo mũ chỉnh tề, đều là những người có chỗ đứng trong mọi ngành nghề.
Tô Ánh Mai nhìn xung quanh, khi thấy có rất nhiều bề trên của giới kinh doanh đang có mặt thì trong ánh mắt thoáng qua vẻ lo âu.
Thần sắc Trần Gia Bảo vẫn không thay đổi, anh dẫn Tô Ánh Mai đi đến chính giữa cánh Bắc của đại sảnh.
Nơi đó, Tô Minh Sơn đang mặc áo giao lĩnh màu đỏ ngồi ở ghế chủ nhà, nở nụ cười vô cùng sảng khoái, khuôn mặt cũng ánh lên màu hồng hào, có thể thấy được hôm tâm trạng ông cụ Tô tốt vô cùng.
Nhóm người Tô Văn Quân, Lưu Ngọc Lan thì ngồi ở hai bên, bên cạnh có không ít người vây quanh, thậm chí đến Tô Văn Cường từng bị Trần Gia Bảo đập vỡ đầu cũng đang ở đây, nhưng Tô Văn Cường đội mũ lưỡi trai, che lớp băng cứu thương trắng đi.
Khi Trần Gia Bảo và Tô Ánh Mai đi qua, Tô Văn Quân và Lưu Ngọc Lan lập tức nhìn về phía anh, trong mắt thoáng qua