Vẻ mặt Lưu Ngọc Lan với Tô Văn Cường vô cùng hào hứng, họ nhìn về phía mấy người của Trần Gia Bảo, trong ánh mắt tràn đầy sự khinh thường.
Nghe thấy mọi người xung quanh đang cười nhạo, mấy người bọn Tưởng Đức Lâm vô cùng giận dữ, nếu không phải vì vẻ mặt Trần Gia Bảo vẫn vô cùng bình tĩnh, hơn nữa đây lại là tiệc mừng thọ của Tô Minh Sơn, bọn họ không thể làm bậy bạ.
Nếu không bọn họ đã đập bàn từ lâu rồi.
“Người đứng đầu nhà họ Tạ Tạ Anh Dũng, người đứng đầu nhà họ Tần Tần Quang Đại, đến chúc mừng lễ mừng thọ của ông Tô ạ.
”
Lại có tiếng thông báo từ ngoài cửa lớn nói Tạ Anh Dũng và Tần Quang Đại đến, mọi người nhìn ra ngoài, thấy họ cùng đi vào với nhau.
Mọi người trong phòng đều vô cùng khiếp sợ.
Nhà Họ Tạ ở thành phố Hòa Bình chính là gia tộc lớn mạnh nhất, mà nhà họ Tần ở tỉnh thành về lại là gia tộc tồn tại lâu đời nhất, so với nhà họ Triệu chỉ có hơn chứ không có kém.
Nghe được tin nhà họ Tạ với nhà họ Tần đến đến nhà họ Tô chúc mừng, mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, ai ai cũng hâm mộ nhà họ Tô.
Dù sao, trong thành phố Hòa Bình có thể có người làm cho người đứng đầu nhà họ Tạ tự mình đến chúc mừng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Lưu Ngọc Lan hào hứng đến nỗi muốn ngất đi vì sung sướng, bà ta liếc nhìn Trần Gia Bảo với ánh mắt miệt thị.
Tô Minh Sơn vui mừng khôn xiết, vội vã đứng lên nói rằng: “Nhà họ Tạ có thể đến đây quả thực là vinh hạnh của nhà họ Tô chúng ta, Văn Quân, mau đi tiếp đón họ với cha nào, đừng để ông Tạ với ông Tần phải đợi chúng ta.
”
Sắc mặt Tô Văn Quân vô cùng khó coi, trước kia ông ta đã nghe được tin nhà họ Tạ có mối quan hệ rất tốt với Trần Gia Bảo, thế nhưng ông ta lại không nghĩ rằng nhà họ Tần cũng sẽ đến.
Quả nhiên, sau khi nói chuyện xong, Tạ Anh Dũng cùng Tần Quang Đại liền đi tới bên cạnh Trần Gia Bảo, họ cùng ngồi một bàn với anh, nhìn mấy người đó chắc chắn có quan hệ tốt.
Mọi người xung quanh đều vô cùng ngạc nhiên.
Nụ cười trên mặt Lưu Ngọc Lan đã cứng đờ, trong nháy mắt bà ta cũng không còn vui vẻ nữa, sợ hãi nói: “Không… Không thể nào… Nhà họ Tạ đến đây vì Trần Gia Bảo sao, sao có thể có chuyện đó?”
Tô Văn Quân cũng không còn vui vẻ nữa, ông ta không nói gì hết, nhưng khóe mắt ông ta nheo lại, bắp thịt căng chặt vì căng thẳng.
“Mặc dù Cẩm Tú nhà tôi có mối quan hệ rất tốt với cậu, thế mà cậu lại đính hôn với Tô Ánh Mai rồi.
Bây giờ tôi lại phải chủ động đến bảo vệ cậu, tôi là một ông già thôi mà, sao phải khổ vậy chứ?”
Tạ Anh Dũng ngồi cùng một bàn với Trần Gia Bảo, tuy rằng bên ngoài ông ta cười hì hì, thế nhưng thực ra trong lòng ông ta đang lôi mấy đời họ hàng nhà Trần Gia Bảo ra chửi.
Còn Tần Quang Đại,