Đối với người luyện Tiên Võ Hợp Tông Quyết như anh mà nói, phải cần có một lượng linh khí vô cùng khổng lồ, cũng chính là vì như vậy, cho nên khi anh muốn đột phá được tu vi trong khoảng thời gian ngắn thì chỉ có cách mượn năng lượng hỗ trợ từ đan dược.
Nhưng nếu như anh cũng có viên ngọc Nguyệt Hoa, có thể hấp thụ được càng nhiều tinh hoa tốt hơn từ ánh trăng, vậy thì đối với việc tu hành của anh mà nói thì chuyện nhất định có thể coi như đã hoàn thành được một nửa rồi.
Nghĩ tới đây, Trần Gia Bảo nhìn về phía viên ngọc Nguyệt Hoa trên tay của Vân Bá Hùng, ánh mắt tràn đầy lửa nóng, trong lòng cũng đã có ý tưởng.
Vân Bá Hùng khẽ cau mày, ông ta cứ luôn cảm thấy ánh mắt của Trần Gia Bảo rất kỳ quái, khiến cho ông ta cảm nhận được một tia nguy cơ, nhưng mà cuối cùng lại không nghĩ thêm gì nhiều, chỉ cười lạnh nói: “Trần Gia Bảo, vừa rồi tôi đã nói qua rồi, sau khi sử dụng viên ngọc Nguyệt Hoa xong thì sẽ khiến cho thực lực tạm thời tăng vọt, bây giờ tôi đã là đã có năng lực mạnh mẽ của một Tông sư trung kỳ, nếu như tôi vận dụng hết năng lực bên trong viên ngọc Nguyệt Hoa, vậy thì cậu thử đoán xem tôi có thể đạt được đến cảnh giới nào?”
Trần Gia Bảo không nói gì.
Trên mặt Kinh Đại Vĩ lại đột nhiên tràn ngập kinh ngạc cùng sợ hãi, mồ hôi lạnh cũng túa ra, khiếp đảm nói: “Lẽ nào là… Lẽ nào là Tông sư hậu kỳ?”
“Không sai.
” Vân Bá Hùng tặng cho Kinh Đại Vĩ một ánh mắt tán thưởng, ngạo nghễ nói: “Chính là Tông sư hậu kỳ! Trần Gia Bảo, tôi nghĩ chắc cậu cũng biết, ở trong cảnh giới Tông sư, giữa mỗi một tầng cảnh giới nho nhỏ thôi cũng đều có sự chênh lệch rất lớn, cậu cảm thấy cậu có thể nắm chắc được phần thắng trước một người có thực lực mạnh mẽ như Tông sư hậu kỳ hay sao?”
Trần Gia Bảo khẽ cau mày, trong ánh mắt cũng có chút vẻ đình trệ.
Đám người Tần Thanh Nhã không hiểu được kẻ mạnh ở cấp bậc Tông sư hậu kỳ rốt cuộc là có ý nghĩa như thế nào, nhưng mà nhìn thấy biểu cảm kia của Trần Gia Bảo, các cô cũng biết được chuyện này nhất định là rất khó giải quyết, cho nên đều không kiềm được mà lo lắng không thôi.
Bùi Tuệ Lâm nghe xong thì kinh ngạc hô lên một tiếng, tiếp lời nói: “Cháu chỉ biết là sau khi dùng viên ngọc Nguyệt Hoa xong, thực lực của chú Vân nhất định sẽ tăng vọt, nhưng vậy mà lại có thể đạt tới được Tông sư hậu kỳ thì đúng thật là đáng sợ.
Nhưng mà như thế này cũng tốt, đối mặt với một người có thực lực mạnh mẽ như Tông sư hậu kỳ, Trần Gia Bảo hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!”
Trong sân, Trần Gia Bảo vẫn không lên tiếng.
Một tay Vân Bá Hùng cầm viên ngọc, một tay vòng ra đặt sau ở trên lưng, ngạo nghễ nói: “Trần Gia Bảo, đây là lần đầu tiên tôi sử dụng viên ngọc Nguyệt Hoa, một khi trở thành Tông sư hậu kỳ, chỉ sợ ngay cả tôi cũng không có cách nào điều khiển chiêu thức một cách thuần thục được, cho nên nếu như cậu thức thời thì phế bỏ tu vi của chính mình đi, hoặc là từ nay về sau phải ở ẩn trong nơi núi sâu, không tham dự vào sự đấu tranh của thế giới ngầm nữa, vậy thì tôi có thể thả cho cậu một con ngựa để mà chạy trốn.
”
“Chú Vân, không thể bỏ qua cho