Vân Bá Hùng đứng ở trong trung tâm ánh trăng, tiếng áo quần phần phật trong gió cuốn vang dội, khí thế quanh thân dâng cao, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên, khí cơ như cuồng phong quét sạch bốn phương tám hướng, thổi cho tất cả mọi người đều không thể mở mắt ra nổi.
Khí thế to lớn khiến cho trong lòng mọi người đều sinh ra sợ hãi!
Ngay sau đó, mây tan gió ngừng.
Mọi người vội vàng mở mắt, nhìn về phía Vân Bá Hùng.
Chỉ thấy Vân Bá Hùng đứng ở tại chỗ, viên ngọc Nguyệt Hoa đã được ông ta thu lại, khí thế quanh thân đang vô cùng điên cuồng, so với thời điểm đối chiến với Trần Gia Bảo lúc trước đó thì hình như đâu chỉ là mạnh hơn gấp mười lần?
Vân Bá Hùng hơi hơi nhắm mắt, cảm thụ sự đầy tràn dạt dào kịch liệt trong cơ thể, hít sâu một hơi, sau đó, trên khóe miệng lộ ra một nụ cười hài lòng, mở mắt, thở dài nói: “Thực lực của Tông sư hậu kỳ, quả nhiên không phải là thứ có thể xem thường được, Trần Gia Bảo, nếu bây giờ cậu mới biết cầu xin sự tha thứ vậy thì cũng đã muộn rồi.
”
“Bớt nói nhảm đi, muốn đấu thì đấu, tôi nhất định sẽ theo tới cùng!” Trần Gia Bảo khẽ cau mày, giống như cũng cảm thấy được Vân Bá Hùng có chút khó giải quyết, bàn tay đột nhiên tạo ra kiếm quyết, ba đường kiếm khí bắn ra, lao thẳng đến Vân Bá Hùng.
Ra tay trước chiếm được lợi thế!
“Ngây thơ, hiện tại tôi đã là một Tông sư hậu kỳ, cậu cho rằng ba đường kiếm khí này có thể tạo thành uy hiếp đối với tôi hay sao?” Vân Bá Hùng khinh miệt mà cười, đợi đến lúc ba đường kiếm khí bay tới bên cạnh mình thì mới đột ngột đưa tay ra, trực tiếp bắt lấy ba đường kiếm khí kia vào trong tay, ba đường kiếm khí nhẹ nhàng bị nắm chặt lại, sau đó tan biến như hư không.
Mọi người khiếp sợ không thôi.
“Thật là đáng sợ, ngay cả ba đường kiếm khí của cậu Trần cũng có thể dễ dàng tiếp được, thì ra đây chính là thực lực khủng khiếp của Tông sư hậu kỳ, xem ra lần này cậu Trần gặp phải đối thủ chân chính rồi, tiếp theo thật sự rắc rối rồi đây.
” Mồ hôi lạnh trên trán Kinh Đại Vĩ túa ra, một khi Trần Gia Bảo bại dưới tay Vân Bá Hùng, vậy thì ngay sau đó ông ta sẽ trắng trợn mà xâm chiếm thế giới ngầm ở tỉnh Hòa Bình, ngày ấy cũng sẽ trở thành ngày mà tỉnh Phú Thọ rơi vào tình cảnh tai họa ngập đầu.
Bùi Tuệ Lâm đắc ý cười, giống như cô ta đã nhìn thấy được dáng vẻ Trần Gia Bảo bị Vân Bá Hùng đè xuống đất rồi nghiền ép đến chết vậy.
Vân Bá Hùng nhìn Trần Gia Bảo với ánh mắt khinh miệt, cất giọng nói: “Với thực lực bây giờ của cậu, ở trong mắt tôi hoàn toàn không đáng nhắc tới.
”
“Tôi vẫn chỉ có